Chương trước
Chương sau
Chấn động cỡ này rõ ràng là cực hạn của đám cường giả Kim Tiên trong Nguyên Hoàng cung.  

 

Bọn họ biết thực lực của Tần Ninh ra sao, cũng biết Tần Ninh thăng cấp tới tầm này chỉ mất bao nhiêu thời gian.  

 

Nhưng bọn Minh Thủy Tuyền không hề sợ hãi hay kinh ngạc.  

 

Khi bọn họ nhận được tin, Tần Ninh mới là Kim Tiên thất chuyển.  

 

Mà nay Tần Ninh đã là Kim Tiên cửu chuyển rồi, chỉ có thể nói rằng… hắn đang che giấu cảnh giới, cố ý lừa gạt bọn họ mà thôi.  

 

Còn về chuyện chỉ mới ngắn ngủi mấy tháng mà hắn từ Kim Tiên thất chuyển thành Kim Tiên cửu chuyển thì sao?  

 

Vớ vẩn! Đây là chuyện không có khả năng! Bọn họ không hề nghĩ tới hướng này.  

 

Nhưng lúc này, Minh Thủy Tuyền nghĩ đến gì đó, khinh khỉnh nói: “Rõ ràng là Kim Tiên cửu chuyển mà cũng che giấu thực lực!”  

 

Thực lực của Tần Ninh vốn là Kim Tiên cửu chuyển nên chắc chắn đã dựa vào bảo vật trong tay để giết bọn Minh Hoằng An.  

 

Bà ta đã nhận ra bảo kiếm trong tay Tần Ninh chính là tiên khí Lưu Ly.  

 

Kim Tiên cửu chuyển giết Hóa Ngọc trung kỳ! Dẫu có dựa vào tiên khí Lưu Ly thì rất khó thành công.  

 

Sao Tần Ninh lại làm được chứ?  

 

Tất nhiên là hắn còn có những thủ đoạn khác nữa.  

 

“Tào Hạo Nhiên, Nghiêm Tử An, nói với mọi người cẩn thật chút”.  

 

Minh Thủy Tuyền nói: “Tên khốn đó giết mấy vị đệ đệ của ta, đến cả cường giả Hóa Ngọc trung kỳ mà hắn cũng giết được, tuy ta không biết hắn làm thế nào... nhưng rất có thể hắn còn những thủ đoạn khác nữa, cũng có thể... sau lưng hắn có cao nhân giúp đỡ”.  

 

Cao nhân tương trợ! Cả bọn nghe vậy đều trở nên căng thẳng.  

 

Điều đó rất có khả năng.  

 

Tất cả đệ tử của Thái Ất tiên tông đều xuất hiện ở đây, thậm chí là cả để tử xuất sắc nhất là Bạch Y Nhân cũng có mặt, không thể tránh khỏi chuyện những người khác không xuất hiện! Trong chốc lát, hai mươi mấy vị Ngọc Tiên đều đề cao cảnh giác.  

 

Tần Ninh cười to nói: “Thật ra không có tiên nhân khác ở Thái Ất tiên tông đâu, các ngươi yên tâm đi, một mình ta đủ chém các ngươi rồi”.  

 

Nghe hắn nói vậy, tất cả người ở đây đều vô cùng phẫn nộ.  

 

Hắn chỉ là một tên Kim Tiên mà sao dám ngông cuồng trước mặt Ngọc Tiên như bọn họ chứ.  

 

“Để bọn tọa lĩnh giáo thực lực của ngươi.”  

 

Một vị Ngọc Tiên cảnh giới Nhập Ngọc hậu kỳ của Vạn Tiên Lâu lên tiếng, hai tay bấm tay niệm thần chú, tiên khí cuồn cuộn trào dâng hóa thành một tòa tiên sơn cao nghìn trượng lao thẳng tới chỗ Tần Ninh.  

 

Tần Ninh không khỏi vui vẻ khi thấy vị Ngọc Tiên cảnh giới Nhập Ngọc hậu kỳ ấy.  

 

Lẽ nào... mấy tên này không biết là hắn khi còn ở cảnh giới Kim Tiên thất chuyển đã chém chết Hóa Ngọc trung kỳ Minh Hoằng An à?  

 

Đừng nha! Mấy tên này đến đây là để báo thù cho bọn Minh Hoằng An đấy! Sao lại không biết chứ!  

 

Nhưng mà... dù có biết, nhưng sao vị Ngọc Tiên cảnh giới Nhập Ngọc hậu kỳ này lại còn lao lên liều lĩnh như thế chứ?  

 

“Không sợ chết à?”  

 

Tần Ninh không hiểu lắm.  

 

Chẳng một chiêu hắn tiện tay tung ra kia không thể giết chết Vạn Trạch Dương nên bọn họ cho rằng hắn chỉ đang khoe khoang thôi hả?  

 

Được rồi! Dù sao đi nữa.  

 

Vị Ngọc Tiên cảnh giới Nhập Ngọc hậu kỳ này đánh tới nơi rồi.  

 

“Một khi đã thế...”, Tần Ninh một tay cầm đao một tay cầm kiếm.  

Đao vừa thần thánh lại vừa hung ác.  

 

Kiếm, thẳng thắn cương trực, cương dương rực lửa.  

 

“Giết!”  

 


Cơ thể Tần Ninh lập tức lao tới chỗ vị Nhập Ngọc hậu kỳ.  

 

Lưỡi đao và kiếm nhanh chóng chém đôi người nọ.  

Xoẹt xoẹt. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.