Cứ thế, Bạch Y Nhân đã đến cảnh giới Ngọc Tiên một cách dễ dàng.
Người hâm mộ nhất đương nhiên là Vũ Ân Trạch.
Tiếp theo chính là Khổng Kha Thừa.
Những người khác cũng đố kỵ với cô ta không kém.
Đúng lúc này, Tần Ninh bước lên, nhìn sự cung kính, hâm mộ hoặc khát khao hiện lên trong mắt mỗi người, hắn nhoẻn môi cười, lên tiếng: "Là cận vệ của Tần Ninh ta đây, nếu như hai mươi người các ngươi có biểu hiện tốt thì ta cũng sẽ giúp cảnh giới của các ngươi tăng tiến".
"Đặc biệt là ngươi, Vũ Ân Trạch!"
Tần Ninh cười sảng khoái, tuyên bố: "Ngươi là người gần Ngọc Tiên nhất ngoài Bạch Y Nhân, ngươi hãy tu luyện chung với ta trong vòng một tháng tới đi, ta đảm bảo ngươi sẽ bước vào Ngọc Tiên!"
"Còn ta thì sao?
Tần cung chủ?"
Một giọng nói thình lình vang lên.
Tất cả mọi người đều sửng sốt khi nghe thấy chất giọng ấy.
Bạch Hạo đây mà! Sao kẻ này có thể mặt dày như thế chứ! Thế nhưng Bạch Hạo không thèm quan tâm đến việc người khác nhìn mình thế nào, chỉ nhìn về phía Tần Ninh và nói với vẻ mặt đầy thành kính: "Ngài thấy ta có thể đến cảnh giới Kim Tiên bát chuyển vào lúc nào ạ?"
"Bạch Hạo, ngươi...", Khổng Kha Thừa tỏ ra tiếc rèn sắt không thành thép.
"Ngươi cái gì mà ngươi!"
Bạch Hạo lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3674300/chuong-9536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.