"Ta đã hiểu được đại khái rồi!"
Tần Ninh không khỏi cười nói: "Nói cách khác, nhà họ Bạch và nhà họ Lư cảm thấy Nguyên Hoàng cung chúng ta dễ bắt nạt, bọn họ cũng không thừa nhận sự tồn tại của Nguyên Hoàng cung chúng ta".
Hải Quảng Nghĩa liền nói ngay: "Cung chủ, thật ra loại chuyện này rất thường gặp".
"Trước kia, nhà họ Bạch và nhà họ Lư đã từng cướp thuyền vận chuyển hàng của nhà họ Hải chúng ta, nhưng mà bình thường đều là cướp đồ, sẽ không giết người".
"Lần này nhà họ Bạch và nhà họ Lư đúng là hơi quá mức một chút, không chỉ cướp đồ mà còn giết người, nghe nói một vị tiểu thư nhà họ Đường còn bị... bị người ta...", nói đến đây, Đường Thiên Bỉnh khẽ nói: "Đó là con gái của đường đệ ta, đã bị súc sinh nhà họ Bạch chà đạp".
Trước kia giữa bốn đảo từng qua lại với nhau, cũng có một chút mâu thuẫn.
Lúc phe nào cảm thấy không công bằng đều sẽ ra tay cướp đoạt thuyền vận tải, cướp đoạt một chút tài nguyên của đối phương.
Mọi người đều có chừng mực.
Chỉ cướp đồ chứ không giết người.
Nhưng lần này, nhà họ Lư và nhà họ Bạch dường như đã bàn bạc kỹ lưỡng.
Có vẻ khinh người quá đáng.
Tần Ninh nghe xong mấy người nói, đã hiểu ra, lập tức nói: "Nếu ta nhớ không sai, đảo Thượng Thanh, đảo Phi Ngư, đảo Bạch Dương, đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3674239/chuong-9475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.