Chương trước
Chương sau
 "Ta đã hiểu được đại khái rồi!"  

 

Tần Ninh không khỏi cười nói: "Nói cách khác, nhà họ Bạch và nhà họ Lư cảm thấy Nguyên Hoàng cung chúng ta dễ bắt nạt, bọn họ cũng không thừa nhận sự tồn tại của Nguyên Hoàng cung chúng ta".  

 

Hải Quảng Nghĩa liền nói ngay: "Cung chủ, thật ra loại chuyện này rất thường gặp".  

 

"Trước kia, nhà họ Bạch và nhà họ Lư đã từng cướp thuyền vận chuyển hàng của nhà họ Hải chúng ta, nhưng mà bình thường đều là cướp đồ, sẽ không giết người".  

 

"Lần này nhà họ Bạch và nhà họ Lư đúng là hơi quá mức một chút, không chỉ cướp đồ mà còn giết người, nghe nói một vị tiểu thư nhà họ Đường còn bị... bị người ta...", nói đến đây, Đường Thiên Bỉnh khẽ nói: "Đó là con gái của đường đệ ta, đã bị súc sinh nhà họ Bạch chà đạp".  

 

Trước kia giữa bốn đảo từng qua lại với nhau, cũng có một chút mâu thuẫn.  

 

Lúc phe nào cảm thấy không công bằng đều sẽ ra tay cướp đoạt thuyền vận tải, cướp đoạt một chút tài nguyên của đối phương.  

 

Mọi người đều có chừng mực.  

 

Chỉ cướp đồ chứ không giết người.  

 

Nhưng lần này, nhà họ Lư và nhà họ Bạch dường như đã bàn bạc kỹ lưỡng.  

 

Có vẻ khinh người quá đáng.  

 

Tần Ninh nghe xong mấy người nói, đã hiểu ra, lập tức nói: "Nếu ta nhớ không sai, đảo Thượng Thanh, đảo Phi Ngư, đảo Bạch Dương, đảo Tinh Túc ở bốn phía đông nam tây bắc, quản lý vùng biển ba mươi vạn dặm xung quanh, cộng lại gần trăm đảo to to nhỏ nhỏ".  

 

"Đúng là như thế".  

 

Tần Ninh cười nói: "Đã như vậy, ta vốn đang không có ý định ra tay với hai hòn đảo này, bọn họ lại ra tay với Nguyên Hoàng cung chúng ta, vậy còn gì phải nói nữa?"  

 

"Lập tức triệu tập người, cùng ta tới đảo Bạch Dương, nhà họ Bạch này, ta cũng muốn".  

 

Nghe nói như thế, mấy người Ô Đông liền xoay người rời đi.  

 

Nhưng Hải Quảng Nghĩa và Đường Uyên lại vội vàng ngăn lại.  

"Cung chủ không thể".  

 

Đường Uyên nghiêm túc nói: "Cung chủ, thực lực tổng hợp của nhà họ Bạch và nhà họ Lư mạnh hơn hai đảo chúng ta cộng lại, đương nhiên, có đảo Nguyên Hoàng nữa, về số lượng Kim Tiên chúng ta cũng không sợ bọn họ".  

 

"Nhưng quan trọng nhất không phải điều đó, mà là... Bạch Tồn Kiếm, Lư Văn Giác gặp được lúc trước chính là thiên tài của hai nhà này, hai người này đều có địa vị không thấp trong Thái Ất tiên tông, còn có rất nhiều bạn bè, nếu chúng ta tự tiện đối phó với gia tộc của bọn họ... sẽ gây ra tai hoạ!"  

 

Nghe thấy thế, mấy người Ô Đông, Bàng Bột nhao nhao dừng lại.

"Các ngươi đã gia nhập Nguyên Hoàng cung, vậy thì không cần phải lo lắng, không cần e ngại cái gì, Tần Ninh ta chính là chỗ dựa lớn nhất của các ngươi".  

 

Đường Uyên, Hải Quảng Nghĩa nghe nói như thế liền gật đầu, không nói thêm lời nào nữa. 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.