"Cho nên, trong ngọn núi bên trái có cái gì?"
Lang Như Lôi và Ô Linh Nhan vô cùng tò mò.
"Là thứ đủ để thay đổi thân thể con người, thay đổi thiên phú của con người trở nên mạnh mẽ!"
Tần Ninh cười ha hả nói: "Nhưng mà ta tạm thời không phá nổi, chắc cũng cần tám năm mười năm đi!"
Mười năm tám năm?
Lần này, hai người đều rất ngạc nhiên.
Tần Ninh tiếp tục đứng ở trước ngọn núi lớn, ngẩng đầu nhìn pho tượng, không biết đang làm gì.
Ô Linh Nhan và Lang Như Lôi thì rời đi.
Bọn họ đã không còn cảm thấy lạ về hành động này của Tần Ninh rồi.
Tần Ninh nhìn pho tượng rất lâu, kết quả pho tượng kia thả ra đại trận, bao bọc lấy đảo Tam Nguyên, diệt cường giả bộ tộc Vân thị xâm phạm.
Dù sao, đừng hỏi Tần Ninh tại sao lại phải nhìn pho tượng.
Hỏi chính là... cao nhân đều là như vậy! Không quá nửa ngày.
Ô Linh Nhan lại tới.
"Thần tử đại nhân!"
Ô Linh Nhan kích động nói: "Cha đã mang hết tích góp của bộ tộc Vân thị ở đảo Kình Vân đến, chứa đầy hai mươi chiếc chiến hạm”.
"Ba vị đại tế tư bảo ta mời thần tử đến bến tàu nhìn một chút, trên người thần tử đang bị thương, nói không chừng bên trong đảo Kình Vân sẽ có trân bảo có tác dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3674148/chuong-9384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.