"Lúc ấy là Ô Hạc Vũ tộc trưởng đưa bọn ta đi, cho dù có Kim Tiên bảo vệ, nhưng cũng suýt nữa xảy ra chuyện”.
"Sao không dựng tiên trận truyền tống?"
Tần Ninh mở miệng hỏi.
Bàng Cầu và Lang Như Lôi đều kì quái nhìn xem Tần Ninh.
"Làm sao thế?"
"Thần tử ca...”, Bàng Cầu cười nói: "Tiên trận truyền tống là thứ mà Thái Ất tiên tông, Vạn Tiên Lâu mới có, chúng ta nào có...”, Tần Ninh thở dài.
Nơi này quá heo hút! Không có tiên trận truyền tống, hắn muốn vượt qua toàn bộ biển Nam Thiên cũng cần rất nhiều năm.
Dù sao, bây giờ hắn chỉ là cảnh giới Thiên Tiên tam phẩm.
"Đúng rồi, các ngươi đến Thái Ất tiên tông làm cái gì?"
"Đương nhiên là cầu học!"
Bàng Cầu liền nói ngay.
Lang Như Lôi ở một bên há to miệng, lại không nói ra được câu nào.
"Cầu học?"
"Đúng thế!"
Bàng Cầu thản nhiên nói: "Nếu muốn thay đổi vận mệnh của tộc nhân chúng ta, đương nhiên phải trở thành cường giả tuyệt thế, ít nhất là phải trở thành Kim Tiên giống như phụ thân”.
Bàng Cầu cười hì hì nói: "Ta là người nối nghiệp của phụ thân, nếu ta không thể trở thành Kim Tiên, hì hì... quá mất mặt”.
"Vậy sao các ngươi còn ở đảo Tam Nguyên?"
Nghe thấy lời này, nụ cười trên mặt Bàng Cầu liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3674117/chuong-9353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.