Mà Nhiếp Tuyết Anh đã sớm đỏ mặt như lấy máu, bị Tần Ninh khống chế, không thể động đậy được chút nào.
"Ngông cuồng nữa đi?"
Tần Ninh giễu cợt nói: "Bớt bày ra dáng vẻ nữ thiên tài gì ở trước mặt ta đi, nếu chọc giận ta, ta mà xông đến Vô Lượng Tiên Tông, tông chủ tiên tông nhà ngươi cũng phải nói xin lỗi với ta”.
"Ngươi!"
Nhiếp Tuyết Anh đỏ mặt.
Đường đường là tiên tử tiên tông, đã bao giờ bị người ta đối xử như vậy chứ?
"Ngươi không chạy thoát được đâu!"
Bốp! "Còn ngoan cố?"
Tần Ninh không chút khách khí.
Sắc mặt Nhiếp Tuyết Anh đỏ bừng, thân thể hơi run rẩy.
"Lần này có Viêm tộc và Vũ tộc xuất hiện, người ngoài thế giới tới, uy hiếp cực lớn, ta lười so đo với các ngươi”.
Tần Ninh tiếp tục nói: "Nói cho trưởng bối của các ngươi biết, cẩn thận một chút, nếu không lần này cho dù là đến Kim Tiên cũng phải chết hết, còn chưa thể biết được đâu!"
Tần Ninh trực tiếp ném Nhiếp Tuyết Anh cho đám người Nhiếp Huyên.
"Không có thời gian chơi với các ngươi!"
Hắn vừa nói vừa sải bước ra, cả người hóa thành một luồng sáng xanh, biến mất không thấy.
"Tỷ tỷ...”, lúc này Nhiếp Huyên vội vàng đỡ Nhiếp Tuyết Anh, hai bàn tay đặt xuống, cảm thấy mông tỷ tỷ mình đã sưng tấy lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673988/chuong-9224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.