Chương trước
Chương sau
 Tần Ninh nhìn Tẩy Tiên Trì, cười nói: “Hình như tiên linh đã hết?”  

 

Ngụy Hằng tiên lên rồi chắp tay.  

 

Hiện tại ông ta từ cảnh giới Thiên Tiên tam phẩm bước vào Thiên Tiên tứ phẩm.  

 

Nếu ở bên ngoài cực khổ tu luyện, dù có trăm năm hay ngàn năm thì tiến một bước cũng muôn vàn khó khăn.  

 

Ngụy Hằng biết tiềm lực của bản thân mình, đời này của ông ta đạt được Thiên Tiên tam phẩm là cùng.  

 

Ông ta chưa từng nghĩ tới mình lại tiến bộ ở đây.  

 

“Một tháng trước nó đã không còn hiệu quả rồi, thế nhưng Tần công tử chưa bước ra nên chúng ta đợi ở đây ạ”.  

 

Tần Ninh gật đầu.  

 

“Bên chỗ ta đã xong rồi nên chuẩn bị rời khỏi đây”.  

 

Ngụy Hằng vội vàng nói: “Thật đúng lúc, bọn ta sẽ rời đi theo Tần công tử”.  

 

“Đi thôi”.  

 

Ngụy Hằng do dự một lát, lúc nhìn Tần Ninh muốn nói lại thôi.  

 

“Muốn nói gì thì nói đi”.  

 

Ngụy Hằng vội nói: “Lão hủ mạn phép hy vọng được mời Tần công tử tới Thiên Hỏa Tông ta làm khách, đương nhiên nếu Tần công tử có việc bận vậy coi như lão hủ chưa nói gì”.  

 

Đúng lúc ấy, Xương Khả Thiên cũng nói: “Tần công tử đừng nghe ông ta nói”.  

 

“Đến Trảm Long Tông ta làm khách đi ạ”.  

 

Hai người trừng mắt nhìn nhau.  

 

Tần Ninh suy nghĩ một hồi.  

 

Hiện tại hắn vẫn chưa có ý định đến đâu.  

 

Khương tộc chắc chắn phải diệt rồi.  


 

Tuy muốn tiêu diệt chúng.  

 

Tần Ninh muốn cả ba tên đó phải tận mắt chứng kiến bản thân mình bất lực nhường nào, đau lòng đến xé ruột xé gan.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.