Khương Thái Vi cũng đã nghe Tần Ninh nhắc đến thuật này.
Nó rất bá đạo, cực kỳ bá đạo.
Trong khoảng thời gian nàng và Tần Ninh âu yếm nhau, mỗi ngày nàng đều có thể nhìn thấy Tần Ninh hấp thu tinh hoa nhật trời tu luyện thuật này.
Nhưng nàng lại chưa bao giờ thấy Tần Ninh thi triển thuật này.
Cũng chẳng biết thuật này bá đạo ra sao.
“Khi thuật này hoàn thành, cảnh giới Địa Tiên như ta đi giết Kim Tiên cũng được”.
Tần Ninh thần bí nói.
“Thuật này do phụ thân truyền thụ cho ta, nhưng mấy cuốn trước ta chỉ sửa sơ qua, nếu không e rằng không tu luyện được”.
“Thật ra, thuật này do chính ta tự nghĩ ra”.
Khương Thái Vi hờn giận cười nói: “Chàng thật không biết ngượng, sửa là sửa, sao lại coi là mình tự nghĩ ra?”
“Khụ khụ...”, Tần Ninh ho khan nói: “Ta nói theo đệ tử của ta thôi, nàng đừng nói trắng ra như vậy”.
“Biết rồi ạ, Tần đại công tử”.
Khương Thái Vi hạ thấp người, cúi đầu nói.
“Ta thấy nàng ngứa đòn rồi!”
Tần Ninh kéo Khương Thái Vi qua, cười nói: “Ngứa đòn này!”
“Đừng đừng đừng, đừng đánh, mấy ngày trước đó, ta còn chưa ngồi xuống được...”, “Vậy đúng lúc rồi còn gì”.
“Chàng...”, “...”, một lát sau ở thác nước.
Không gian yên tĩnh.
Lúc này, mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673831/chuong-9067.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.