Cho dù không chịu sự khống chế của Sinh Tử Ám Ấn nữa, Cửu Anh cũng sẽ không bỏ chạy.
Tần Ninh cũng định cởi bỏ phong ấn này cho nó.
Nhưng Cửu Anh không muốn.
Có phong ấn này, chỉ cần tu vi của Tần Ninh tăng lên, tu vi của nó cũng sẽ tự động tăng lên theo, hơn nữa thỉnh thoảng còn giúp huyết mạch của nó được lột xác.
Chuyện tốt thế này biết đi đâu đi tìm?
Mỗi ngày chỉ cần nằm chơi thôi, cảnh giới đã tự động tăng vù vù rồi.
Cửu Anh cảm thấy mình đã tu luyện chín đời mới may mắn gặp được Tần Ninh.
Cùng lắm là thỉnh thoảng làm chân chạy vặt một lúc, bỏ ít công sức làm việc cho hắn thôi, hễ gặp nguy hiểm thì gia sẽ bảo vệ nó, cho dù làm tọa kỵ của gia thì cũng không lỗ chút nào.
Hơn nữa, người ngoài đều chê da nó quá cứng, ngồi không êm, nhưng mà gia không chê nó.
Chẳng có điều gì trên thế gian này tuyệt vời hơn thế.
Có một điều may mắn là Tần Ninh không bao giờ khắt khe với nó, thỉnh thoảng lại quên béng sự tồn tại của nó.
Giống như trong cuộc tấn công Tử Phủ trước đó vậy.
Nó thực hiện những cú tấn công tuyệt đẹp.
Bày ra đủ thứ tư thế nhào về một phía, chỉ cần đủ ngầu là được, không làm gia mất mặt là được.
Còn chuyện đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673810/chuong-9046.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.