Chương trước
Chương sau
Dịch Vân Bình nhanh chóng sửa lời: "Miễn phí toàn bộ! Bất kỳ vật phẩm nào Tần công tử cần, Dịch Thiên Các ta đều phải miễn phí hết!"  

 

Nhìn về phía Tần Ninh ở đằng xa, Dịch Vân Bình hùng hồn nói.  

 

Ông ta đột nhiên nghĩ tới một chuyện.  

 

Thiên phú của Tần Ninh đáng sợ như thế, sao có thể nán lại Tử Vân Tiên châu lâu được?  

 

Sau này Tần Ninh ắt sẽ trở thành Địa Tiên, trở thành Thiên Tiên, thậm chí là trở thành Kim Tiên, đây là chuyện ván đã đóng thuyền.  

 

Một khi Tần Ninh tiến xa hơn Tử Vân Tiên châu thì Dịch Thiên Các có muốn tặng bảy mươi phần trăm lợi nhuận cho Tần Ninh cũng không được! Nếu điều đó thật sự xảy ra, những ích lợi này sẽ thuộc về Dịch Thiên Các! Kết giao với Tần Ninh, họ chắc chắn sẽ không thua thiệt! Đồng thời, một bên khác, người của Thánh Hoàng Thiên Tông đã ra về.  

 

Ba người đại phong chủ Hồng Bác, nhị phong chủ Văn Dục, thập phong chủ Bạch Ngôn Tài dẫn một đám cao thủ trở về trong bất đắc dĩ.  

 

"Ba người Đoàn Thanh, Liễu Lãng, Khổng Hưu đâu?"  

 

Hồng Bác đột nhiên hỏi.

Không lâu sau, ba người Đoàn Thanh, Liễu Lãng, Khổng Hưu được dẫn tới.  

 

Hồng Bác nghiêm túc dặn dò: "Ba người các ngươi, Tần Ninh xem các ngươi là bạn thân, phải duy trì tốt mối quan hệ này vào, nhớ lấy".  

 

"Lần này Dịch Thiên Các và Thương Lôi Các nhận được lợi ích khổng lồ như thế, ta thấy là nhờ có công lao của ba người Dịch Văn Vũ, Thương Thuyên và Lôi Tiêu!"  

 

Nghe hắn ta nói vậy, ba người tròn mắt nhìn nhau.  

 

Lần trước trong Bất Vãng Sâm, ba người họ cũng từng góp lời với trưởng bối rằng tuyệt đối không được làm loạn trong phần mộ.  

 

Thế nhưng, tông môn không phải gia tộc.  

 

Như khi Như Bắc Minh Kiết, Bắc Minh Tuyết và Bắc Minh Ngạn nói chuyện này ra, thế gia Bắc Minh đã rút lui rất dứt khoát.  

 

Dù đó có là kỳ trân dị bảo, cơ hội tuyệt vời nào đi nữa thì bọn họ cũng không cần.  

 

Khi phản ánh việc này, chung quy ba người cũng chỉ là đệ tử trong tông môn, không có tiếng nói gì nên lúc bấy giờ những người cấp cao trong tông môn không hề để tâm.  

 

Thậm chí có người còn đào mộ phần.  

 

Bây giờ, thấy Tần Ninh oai phong như vậy, trưởng lão Hồng Bác mới nghĩ đến chuyện bảo bọn họ lân la làm quen và duy trì mối quan hệ thân thiết với hắn.  

 

Nhưng đã muộn rồi còn đâu?  

 

Tại một núi đồi gồ lên ở bên ngoài Tử Phủ.  

 

Kỳ Tư Hàn bắt đầu kiểm kê số người còn sống của Tử Phủ.  

 

Khương Thái Vi thì kéo Tần Ninh sang một bên ân cần hỏi han.  

 


Khương Thái Vi cảm động nói: "Cảm ơn ngươi".  

 

"Cảm ơn ta làm gì?"  

Tần Ninh mỉm cười: "Hơn nữa, ta tiêu diệt Tử Phủ không chỉ vì trút giận cho ngươi mà còn trút giận cho ta". 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.