Chương trước
Chương sau
 

Tưởng Côn mở miệng nói: "Vào cái năm sáng lập, Tử Phủ đã phát hiện ra vùng đất phong thủy cực kỳ thuận lợi này, lúc đó các thế lực lớn đều thèm nhỏ dãi!"  

 

"Ai cũng sầu muộn vì sao bọn họ không tìm ra nơi tuyệt vời này."  

 

"Nhưng có cao nhân từng nói, mặc dù toàn bộ thiên thế, địa thế của Tử Phủ đều mang tính thần kỳ có một không hai nhưng cũng tồn tại tai họa ngầm".  

 

Tai họa ngầm?  

 

Tai họa ngầm nào?  

 

Hơn nữa, đã tồn tại tai họa ngầm rồi mà Tử Phủ vẫn còn cắm rễ tại đây, thế chẳng phải quá không sáng suốt ư?  

 

Tưởng Côn nói tiếp: "Vật cực tất phản, khi ưu thế của thiên thế và địa thế trở nên quá nổi trội thì đương nhiên sẽ tồn tại một lỗ hổng, một khi bị người khác phát hiện chỗ thiếu sót này thì căn cơ của Tử Phủ ắt sẽ không còn nữa".  

 

"Xưa kia, Tử Phủ đã chi mạnh tay một lượng tiên thạch khổng lồ để thỉnh cầu vị cao nhân kia xuất thủ, tìm ra chỗ thiếu sót".  

 

"Nhưng vị cao nhân kia tìm kiếm mấy vạn năm liền vẫn không thể tìm ra, cuối cùng rời khỏi Tử Phủ mà không lấy một đồng nào. Hơn nữa, vị cao nhân đó còn nói chỉ có Tiên Nhân vô thượng vượt qua Kim Tiên mới có thể tìm được lỗ hổng".  

 

"Sau khi biết được chuyện này, Tử Phủ cũng yên tâm".  

 

"Dù gì bản thân vị cao nhân kia cũng là một nhân vật đại năng vượt qua Kim Tiên, tinh thông tiên trận, thiên thế và địa thế. Nếu ngay cả ông ta cũng không tìm được, nếu như tin tức chỉ có Tiên Nhân vô thượng vượt trên Kim Tiên mới có thể tìm ra là thật thì giả sử nhân vật đó có lòng tiêu diệt Tử Phủ, kẻ đó đâu cần khơi dậy thiên thế và địa thế để tiêu diệt Tử Phủ?  

 

Tung một chưởng làm Tử Phủ hôi phi yên diệt là xong".  

 

"Chuyện này đã từng xảy ra cách đây mấy vạn năm, hơn nữa lúc ấy rất nhiều người còn lăm le tìm kiếm lỗ hổng trong thiên thế địa thế trên căn cơ của Tử Phủ nhằm san bằng Tử Phủ một cách nhanh gọn nhất, nhưng đã bao nhiêu năm trôi qua mà vẫn chưa có ai thành công, ngược lại còn bị Tử Phủ phát hiện và tiêu diệt nhiều vô số kể".  

 

"Thậm chí ta còn từng quên khuấy việc này… Ai mà ngờ được, nhìn vào tình hình trước mắt, có thể thấy những lời mà vị đại nhân vật trên Kim Tiên đó là thật, nhưng mà… Tần Ninh này… không ngờ hắn ta biết được lỗ hổng ở đâu chỉ bằng một cái liếc mắt".  

 

Nghe thấy những câu này, Tưởng Chính Thiên không nói nên lời.  

 

Tử Phủ vẫn còn tồn tại những tin đồn thế này ư?  

 

Nhưng làm thế nào Tần Ninh biết được những chuyện này?  

 

Hơn nữa, kể cả có là Kim Tiên đi nữa cũng không thể nào phát hiện lỗ hổng được, Tần Ninh đã phát hiện bằng cách nào?  

 

Tưởng Chính Thiên vốn cho rằng bản thân đã đánh giá vị Tần đại ca này đủ cao rồi, hôm nay Tần đại ca tới đây nhằm mục đích tiêu diệt Tử Phủ, tất cả mọi người đều cho rằng hắn sẽ dựa vào hai vị Kim Tiên.  


 

Dưới sự tấn công của nước sông mãnh liệt và dung nham kinh khủng, tấm bình phong che chở do từng vị võ giả Linh Tiên, Địa Tiên và Thiên Tiên ngưng tụ ra lung lay sắp đổ.  

 

Tần Ninh đứng trước sơn môn của Tử Phủ, hờ hững nói: "Ta đã cho các ngươi cơ hội, do các ngươi không biết quý trọng".  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.