Chương trước
Chương sau
Cũng có một số người là thông qua Trần Nhất Mặc sàng lọc mà thu vào để học nghề, trở thành tiên đan sư chân chính.  

 

Trần Nhất Mặc đúng là đã tốn không ít công sức để sáng tạo Mặc Các.  

 

"Chăm chỉ lắm”.  

 

Tần Ninh tán dương.  

 

Trong lòng Trần Nhất Mặc vô cùng vui vẻ.  

 

Ban đêm, Thánh phủ bên kia đã bày tiệc rượu lớn để chiêu đãi Tần Ninh, Khương Thái Vi, Khương Thái Bạch.  

 

Bây giờ Trần Nhất Mặc là bảng hiệu sống trong thành Thánh Thiên.  

 

Không biết bao nhiêu người đều vì danh tiếng của Trần Nhất Mặc mà tới thành Thánh Thiên xin thuốc.  

 

Điều này cũng khiến danh tiếng của thành Thánh Thiên tăng lên không ít trong các thế lực xung quanh.  

 

Mà tất cả những điều này đều là công lao của Trần Nhất Mặc.  

 

Hơn nữa, bản thân Thánh Hồng Phi chính là cảnh giới Địa Tiên tam phẩm, vốn cảm thấy, Trần Nhất Mặc khai sáng Mặc Các trong thành Thánh Thiên, ông ta có thể khống chế được Trần Nhất Mặc.  

 

Nhưng ai ngờ tuy Trần Nhất Mặc rất giỏi đan thuật, cảnh giới tăng lên cũng không chậm.  

 

Mà bây giờ, ngay cả ông ta cũng không nhìn ra được thực lực của Trần Nhất Mặc.  

 

Vốn dĩ Thánh Hồng Phi cực kỳ lo lắng về điều này.  

 

Nhưng sau đó lại phát hiện Trần Nhất Mặc cũng không có lòng tranh bá, chỉ muốn nghiên cứu đan thuật để tăng bản thân lên.  

 

Nếu như nói Trần Nhất Mặc muốn cái gì, vậy chỉ có một.  

 

Giả bộ! Ông ta đã hiểu được từ trong miệng con trai mình.  

 

Từ trước đến nay Trần Nhất Mặc không bao giờ nói là giả bộ bởi vì cảm thấy rất thô tục, mà Trần Nhất Mặc có một từ ngữ chuyên dụng: Thể hiện trước mặt người khác! Nhưng ở trong mắt Thánh Hồng Phi, mấy chuyện mà Trần Nhất Mặc gọi là thể hiện trước mặt người khác quá ngốc.  

 

Ví dụ như tặng tiên đan, bỗng dưng đưa từng viên tiên đan nhất phẩm, tiên đan nhị phẩm cho những người không có liên quan gì kia chỉ vì để được người ngoài khen ngợi.  

 

Ai mà không coi Trần Nhất Mặc như một tên ngốc, tiêu tiền như rác chứ?  

 

À, cũng có ngoại lệ, Trần Nhất Mặc mình sẽ không nghĩ như vậy.  

 

Chẳng qua là những điều này... liên quan gì đến ông ta chứ! Trần Nhất Mặc muốn làm gì thì làm cái đó, chỉ cần hắn ta vui vẻ là được rồi.  

 

Dẫu sao, chỉ cần Trần Nhất Mặc không muốn tranh bá, vậy cũng sẽ không uy hiếp đến thành Thánh Thiên, thậm chí còn có thể mang đến lợi ích cực lớn cho thành Thánh Thiên.  

 

Hơn nữa cho dù có một ngày thành Thánh Thiên bị những thế lực khác tấn công, Trần Nhất Mặc vì bảo vệ Mặc Các, nhất định cũng sẽ nhúng tay đó.  

 

Nhìn từ chuyện này, Trần Nhất Mặc ở bên trong thành Thánh Thiên chỉ có lợi chứ không có hại.  

 

Nếu nói đến chỗ hại, trên thực tế cũng có.  

 

Biến con trai ngốc Thánh Hạo của mình càng thêm ngốc hơn! Cả ngày há miệng ra là Trần các chủ, Trần các chủ, đúng là tôn kính như cha mình vậy.  

 

Đúng là thằng con hư! Trên bàn rượu, Thánh Hồng Phi khách khí đối đãi với Tần Ninh như khách quý, không dám khinh thường.  

 

Vị này chính là sư phụ của Trần các chủ! Chắc chắn là đan thuật siêu giỏi, không có gì sánh kịp.  




 

 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.