Chương trước
Chương sau
 Hả?  

 

Không đi?  

 

Nói đùa cái gì! Dịch Vân Bình nghiêm nghị nói: "Văn Vũ, con cũng đã biết vì để tiến vào nơi này, các phương chúng ta đã tụ tập hơn hai mươi vạn Chân Tiên, Nhân Tiên, chết hơn mười vạn người mới mở ra nơi đây được, bây giờ nó đang ở trước mắt, con lại nói với ta là không đi?"  

 

"Điều này không có khả năng!"  

 

"Cho dù cha đồng ý, nhưng các võ giả của Dịch Thiên Các sẽ không đồng ý!"  

 

Dịch Vân Bình thấp giọng nói: "Con cũng đã biết, nhị thúc tam thúc tứ thúc của con đều đang nhìn chằm chằm cha đây!"  

 

Dịch Văn Vũ nghĩ đến lời nói Tần Ninh.  

 

Hắn ta vốn định khuyên can phụ thân, dứt khoát không tiến vào để đỡ chọc giận Tần Ninh.  

 

Nhưng hắn ta cũng biết, bên trong Dịch Thiên Các cũng có nội đấu.  

 

Phụ thân là con trai cả của gia gia, mà hắn ta là trưởng tử trưởng tôn, rất được gia gia thích.  

 

Điều này liền khiến nhị thúc tam thúc tứ thúc ghen ghét.  

 

Bọn họ chỉ ước gì hai cha con xảy ra chuyện.  

 

"Muốn đi cũng được!"  

 

Dịch Văn Vũ nghiêm túc nói: "Nhưng phụ thân cần hạ lệnh".  

 

Hạ lệnh?  

 

Hạ lệnh cái gì?  

 

Dịch Văn Vũ nghiêm túc nói: "Tất cả võ giả Dịch Thiên Các tiến vào bên trong nhất định phải đeo tiêu chí của Dịch Thiên Các, hơn nữa... không được đào bới bất kì phần mộ nào!"  


 

Dần dần, ông ta ngẩng đầu nhìn về phía con trai, nói: "Được, ta đồng ý với con".  

 

Ngay lập tức, Dịch Vân Bình bắt đầu truyền lệnh xuống, mấy trăm vị võ giả cảnh giới Thiên Tiên, Địa Tiên, Linh Tiên, Nhân Tiên và Chân Tiên của Dịch Thiên Các lần lượt nhận được mệnh lệnh, vô cùng kinh ngạc.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.