Bọn họ lấy dạ minh châu ra để tiện quan sát nơi này.
“Chính là nơi này!”
Tần Ninh cười nói: “Không tồi!”
“U Viêm Thiết!”
Khổng Hưu gãi đầu đầy khó hiểu: “Tần đại ca, nếu huynh cần U Viêm Thiết thì bọn ta có thể đưa cho huynh mà”.
“Đúng vậy!”
Liễu Lãng cũng nói: “U Viêm Thiết có giá trị xa xỉ, bọn ta có thể lấy cho huynh vài trăm cân luôn đấy, hoàn toàn đủ để huynh luyện chế tiên khí”.
“Ta không cần U Viêm Thiết!”
Tần Ninh nhìn vách tường sắt trước mặt, hắn nói tiếp: “Chỉ có điều là số lượng U Viêm Thiết ở đây… sợ là thế lực ở khắp Tử Vân Tiên châu dốc toàn lực tìm kiếm cũng không bao giờ tích lũy được nhiều như vậy!”
Liễu Lãng cười nói: “Để ta thử làm nổ chỗ này xem sao!”
Tần Ninh nghe thấy nhưng không nói gì.
Liễu Lãng bước tới trước, hắn ta cầm một thanh đao nhỏ, truyền tiên khí vào trong, đâm vào tường sắt.
Choang… Trên bề mặt U Viêm Thiết xuất hiện vết nứt nhỏ.
“Ồ?”
Chính Liễu Lãng cũng sửng sốt, hắn ta cảm thấy kỳ quái: “Dựa theo thực lực của Chân Tiên cửu phẩm như ta thì ít nhất cũng phải đâm nứt được mười trượng!”
U Viêm Thiết cũng không chắc đến vậy được, dù cho là vật liệu luyện khí cũng phải trải qua rèn luyện ngàn vạn lần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673617/chuong-8853.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.