Chương trước
Chương sau
Khi Tần Ninh không ngừng xoa thương, trên hai tay đã tràn ngập máu tươi, hoàn toàn bao trùm những vết gỉ đỏ.  

 

Đoàn Thanh hoàn toàn không biết rốt cuộc Tần Ninh đang làm gì.  

 

Thế nhưng khi hắn không ngừng xoa thương, máu tươi bao trùm trên những vết gỉ đỏ kia, lại lần lượt bị trường thương hấp thu.  

 

Mà ngay sau đó, gỉ đỏ bắt đầu hòa tan, tróc ra rơi xuống mặt đất.  

 

Diện mạo thật sự của cái thương này đã dần dần hiện ra.  

 

Thương sắt dài gần như một trượng loang lổ gỉ sét, lúc này mặt ngoài tản ra hào quang màu đỏ sẫm nhàn nhạt, hơn nữa còn có thể nhìn thấy máu tươi của Tần Ninh chảy ra không ngừng bị thân thương trực tiếp hấp thu.  

 

Tần Ninh ngắm nghía trường thương trong tay, âm thầm cảm ngộ, ánh mắt cũng dần dần sáng tỏ.  

 

Có thể thấy được ba chữ nhỏ ở phần đuôi thương.  

 

"Thiên Cực!"  

 

Tần Ninh chậm rãi nói: "Thương này tên là Thiên Cực, đúng là thương tốt, chủ nhân chết, bản thân thương này đã tự bảo hộ, gặp được chủ nhân đời tiếp theo mới tỏa ra ánh sáng".  

 

"Kể từ hôm nay, ta chính là chủ nhân của ngươi!"  

 

Tần Ninh cầm thương, đâm ra một cái.  

 

Ầm... Tiếng nổ kinh thiên động địa vang vọng, một vết nứt ngàn trượng lan tràn ra, rộng chừng mấy chục trượng.  

 

Thấy cảnh này, Đoàn Thanh hoàn toàn choáng váng.  

 

"Đây là... Tiên khí tam phẩm... chắc chắn là tiên khí tam phẩm...", Đoàn Thanh lắp bắp nói.  

 

Thua thiệt lớn! Tiên khí tam phẩm.  

 

Bây giờ hắn ta vẫn chỉ là cảnh giới Chân Tiên, đến cảnh giới Nhân Tiên, góp đủ tiên thạch, muốn mua một tiên khí nhị phẩm trong Thánh Hoàng Thiên Tông cũng khó khăn, càng đừng nói đến tiên khí tam phẩm.  

 

Lấy cảnh giới Chân Tiên bát phẩm của hắn ta bây giờ, muốn dùng tiên khí tam phẩm vẫn còn quá sớm.  

 

Nhưng hoàn toàn có thể bán cho tông môn, đổi lấy tài nguyên tu hành hắn ta đang cần.  

 

Một thanh tiên khí tam phẩm này tuyệt đối đủ để hắn ta trở thành Nhân Tiên, không, trở thành Nhân Tiên cấp cao! Thế nhưng bây giờ... làm sao lại xui xẻo như vậy, đụng phải Tần Ninh.  

 

"Cảm ơn!"  

 

Tần Ninh vung tay lên, Thiên Cực thương biến mất không thấy, hắn đi đến trước mặt Đoàn Thanh, vỗ vỗ bả vai hắn ta, cười nói: "Không cần ảo não, nếu ngươi không ra tay với ta, ta cũng sẽ không cướp đồ của ngươi".  


Tần Ninh càng nói như vậy, trong lòng Đoàn Thanh càng buồn khổ.  

 

"Ngươi cũng đã nói sẽ không giết ta".  

Đối mặt với một tên Chân Tiên ngũ phẩm, Chân Tiên bát phẩm như hắn ta phải ăn nói khép nép, thật sự là quá mất mặt. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.