Chương trước
Chương sau
 "Tử Vân Tiên châu nằm tại tiên vực Đại La...", Tần Ninh lập tức nói: "Mười hai tiên vực rộng lớn vô biên, tiên vực Đại La thì có biết bao điều lý thú..."

Mấy người cũng không biết Tần Ninh nói vậy là có ý gì.  

 

Tần Ninh nhìn về phía Hoa Thiên Vẫn, cười nói: "Ta sẽ không giết ngươi, ngươi sẽ tiếp tục trở về Hoa Cái Thánh Địa làm chức thánh chủ của ngươi".  

 

Hoa Thiên Vẫn nhìn Tần Ninh với vẻ khó tin.  

 

Tần Ninh nói tiếp: "Ngươi hãy xem như chuyện hôm nay không xảy ra, tuy nhiên... Nếu như ngươi âm thầm báo cáo với những thế lực sau lưng Tử Phủ kia thì ta sẽ giết ngươi, hiểu chưa?"  

 

Hoa Thiên Vẫn cứ ngỡ mình chết chắc rồi, nào ngờ Tần Ninh không giết ông ta.  

 

"Ta biết rồi!"  

 

Bốp! Có điều, Hoa Thiên Vẫn vừa nói xong thì Trần Nhất Mặc giẫm một chân lên vị trí thận của ông ta, cảnh cáo: "Hỏi ngươi hiểu chưa cơ mà?"  

 

"Ta hiểu rồi, hiểu rồi!"  

 

Mụ nội nó! Đúng là không phải người mà! Ta biết rồi với ta hiểu rồi là một mà?  

 

"Biến!"  

 

Trần Nhất Mặc nói tiếp: "Ta sẽ cho người theo dõi Hoa Cái Thánh Địa của ngươi, dám ho he gì thì coi chừng đấy!"  

 

Vị thánh chủ Hoa Thiên Vẫn này lủi thủi dẫn người rời đi.  

 

Mà đúng lúc này, Tần Ninh nhìn về phía một bóng người khác.  

 

Bôn Lâm - đệ tử chân truyền của chưởng giáo Thanh Huyền Động Thiên Thanh Huyền Tử.  

 

"Hắn không được đi!"  

 

Tần Ninh cười nói: "Mang theo".  

 

Trần Nhất Mặc nói ngay: "Sư tôn ơi, mang theo mà để hắn chết, sống hay tàn tật ạ?"  

 

Nghe hắn nói vậy, Bôn Lâm rét run, mồ hôi tuôn như suối.  

 

Đây là một cường giả hàng đầu Linh Tiên khủng khiếp đến mức ngay cả Hoa Thiên Vẫn cũng không làm gì được, thế thì một Nhân Tiên tứ phẩm làm gì chống lại nổi! "Tần Ninh, ngươi có ý gì?"  

 

Bôn Lâm vội vàng nói: "Do ta xúc phạm ngươi, ta xin lỗi ngươi!"  

 

Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Ngươi không được đi, cứ ở cạnh ta trước đã, ta có việc cần".  

 

Bôn Lâm hết nhìn Tần Ninh lại nhìn Trần Nhất Mặc, cuối cùng vẫn không dám nói gì.  

Tránh voi chẳng xấu mặt nào.  


 

Hơn nữa, chắc chắn người đó là một nhân vật tuyệt đối không được trêu vào vì có thể khiến một chưởng giáo như La Phù Linh phải vào cuộc.  

 

Bấy giờ Tần Ninh mới nhìn về phía La Phù Linh, cười nói: "Chưởng giáo La Phù Linh, ngươi có thể bắt đầu đại điển nhận đồ đệ của ngươi được rồi!"  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.