Chương trước
Chương sau
 "Xem ra ngươi không muốn nói rồi!"  

 

Lúc này, Tần Ninh vẫy tay một cái, một thanh tiên kiếm hiện ra trong tay hắn. Đây là tiên kiếm nhất phẩm lấy được sau khi giết bọn Hoa Vân Phi.  

 

Hắn nắm chặt thanh tiên kiếm, chém xuống.  

 

Keng... Khi tiên kiếm chém trúng cổ của Hoa Thiên Vẫn, chỉ thấy một vết máu hiện ra trên cổ ông ta, còn tiên kiếm thì răng rắc, xuất hiện một loạt vết nứt, sau đó lơi lả tả đầy ra đất.  

 

Vỡ tan! Một chuyện quá lúng túng! Cực kỳ lúng túng! Cho dù Hoa Thiên Vẫn đã bị Trần Nhất Mặc làm dập nát kinh mạch rốt cuộc vẫn là một vị Linh Tiên chân chính.  

 

Khi Tiên Nhân đến cấp bậc Chân Tiên, đó sẽ là quá trình nguyên lực trong cơ thể chuyển đổi thành tiên khí.  

 

Tiên khí được chuyển hóa trong cơ thể càng nhiều, thực lực của Chân Tiên càng mạnh. Do đó, mặc dù nói Chân Tiên là Tiên Nhân nhưng cũng không hẳn là Tiên Nhân thuần túy.  

 

Còn Tiên Nhân là tiên khí thực sự tràn ngập bất cứ nơi nào trong cơ thể. Vào lúc này, Tiên Nhân mới thực sự là Tiên Nhân, đúc tiên thể bằng tiên khí, người trần mắt thịt nhìn vào sẽ thấy từng hành động và cử chỉ của bọn họ giống như hư vô, mờ mịt.  

 

Linh Tiên lại càng là một sự tồn tại khác biệt.  

 

Võ giả cấp bậc Linh Tiên, tâm linh thành tiên, hồn phách lột xác, tiên hồn tiên phách trải qua sự lột xác, có cùng một "linh" với thân xác! Linh này không phải linh tính của vạn vật mà là linh tính của Tiên Nhân! Cho nên, cao thủ hàng đầu cấp bậc Linh Tiên là người đã trải qua quá trình Nhân Tiên, chế tạo ra tiên thể càng mạnh hơn.  

 

Cho dù kẻ đó đã chết, bị chém bằng tiên khí nhất phẩm thì cũng không thể chém nổi.  

 

Bầu không khí trong đình viện im phăng phắc.  

 

Cực kỳ lúng túng.  

 

Tần Ninh cũng hơi bất đắc dĩ.  

 

Cảnh giới Chân Tiên của hắn thật sự quá kém cỏi.  

 

Linh Tiên đứng ở đó cho hắn giết mà hắn cũng không giết được.  

 

"Sư tôn, loại người như thế này cứ để con xử lý là được rồi mà ạ, sao dám phiền người tự mình ra tay chứ!"  

 

Trần Nhất Mặc tiến lên, bắt lấy cánh tay của Hoa Thiên Vẫn, gặng hỏi: "Có chịu nói không?"  

 

Giờ phút này, Trần Nhất Mặc trông chẳng khác gì một tên côn đồ.  

 

"Ta không biết thật mà..." Rắc rắc! "Á...", tiếng kêu thảm thiết của Hoa Thiên Vẫn vang lên.  

 

Cảnh tượng này khiến La Phù Linh và Bạch Bán An ở cách đó không xa căng thẳng cực kỳ.  

 

Quá ghê rợn! Phải biết rằng, đối với một cường giả Linh Tiên thì gãy tay có hề hấn gì?  

"Một vị đan sư không chỉ có thể luyện chế ra đan dược cứu người, đan dược giúp đề cao tu vi mà còn có thể luyện chế độc dược giết người, thế nên đan sư cần phải nắm hai trăm phần trăm về cơ thể võ giả, đau đớn cũng phân chia cấp bậc đàng hoàng đấy".  

 

Trần Nhất Mặc cười khẩy: "Giờ mới là bắt đầu thôi, thánh chủ Hoa Thiên Vẫn!"  

"Tử Phủ!" 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.