Chương trước
Chương sau
Theo phép lịch sự, Hoa Nguyệt Dung nhận lấy bát ngọc đựng canh thịt vừa được múc ra, nhưng nàng ấy cũng không định ăn.  

 

Ăn nhiều đồ bậy bạ sẽ gây trở ngại tới việc tu hành của võ giả có thể chất Tiên Nhân.  

 

Một bên khác, chín cái đầu của Cửu Anh đồng loạt cử động, chẳng mấy chốc đã ăn sạch chậu của mình.  

 

Tiểu Nhan cũng làm một bát, chép miệng, nuốt nước miếng rồi đi qua một bên ngồi xuống, trông cô bé như đang cầm tiên đan quý hiếm, không nỡ ăn vậy.  

 

"Thật là thô bỉ...", Hoa Nguyệt Dung thở dài, nắm chặt hai tay lại, một viên tiên đan hiện ra trong tay nàng ấy.  

 

Tiên Cốc Đan! Đây là tiên đan nhất phẩm, có tác dụng rất lớn trong việc hồi phục tiên khí, thân xác, khí huyết và tinh thần của võ giả cảnh giới Chân Tiên, đồng thời là đồng tiền chuyên được dùng trong giao dịch giữa các Tiên Nhân ngoài tiên thạch.  

 

Sau khi nuốt một viên Tiên Cốc Đan xuống bụng, cơ thể của Hoa Nguyệt Dung đã tìm về được chút sức lực.  

 

Lại nhìn bát canh thịt trước mắt, rồi nhìn sang dáng vẻ ăn ngấu nghiến của Tiểu Nhan và Cửu Anh, cuối cùng là dáng vẻ Tần Ninh hì hục làm đồ ăn trước đống lửa, Hoa Nguyệt Dung nghĩ dù sao Tần Ninh cũng đã cứu mình, người ta nấu canh thịt cũng là tấm lòng của người ta, nếu nàng ấy không biết ơn thì thành ra không biết điều quá.  

 

Đã vậy thì đành ăn thôi! Hoa Nguyệt Dung cầm bát ngọc lên ngửi, hương thơm ngào ngạt, dạt dào đến chóp mũi làm Hoa Nguyệt Dung thấy có hứng ăn hơn.  

 

Múc một muỗng ngọc canh thịt cho vào miệng, Hoa Nguyệt Dung sững sờ tại chỗ thật lâu mới lấy lại tinh thần.  

 

Mùi này...  

 

Tuyệt vời! Còn ngon và đặc biệt hơn tất cả những món canh thịt trong tửu lâu đắt đỏ nhất thành Bách Hoa mà nàng ấy từng ăn nữa! Tần Ninh đã nấu bằng thịt gì thế?  

 

Và nấu bằng phương pháp gì mà lại có thể ngon nhường này?  

 

Không lâu sau, bát ngọc đã thấy đấy, canh thịt đã được chén sạch.  

 

Hoa Nguyệt Dung ngượng ngùng muốn thêm một bát nữa nhưng thấy hơi mất thể diện, thế nên nàng ấy không dám lên tiếng.

Lúc này, Tiểu Nhan đi qua cười hì hì hỏi: "Hoa tỷ tỷ, tỷ tỷ muốn ăn nữa không ạ?"  

"Hả?  

 

À... Ta hơi no rồi...", Hoa Nguyệt Dung ngơ ngác trả lời.  

 

"Thế tỷ tỷ không ăn nữa ạ?"  







Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.