Chương trước
Chương sau
"Trông chừng cô ấy nhé!"  

 

Dứt lời, Tần Ninh đi qua một góc trong sơn cốc rồi ngồi xếp bằng xuống, thở ra một hơi.  

 

Đã lâu lắm rồi không dốc nhiều công sức để cứu người như vậy, điều này làm hắn vô cùng mệt mỏi.  

 

Thoáng cái đã mười mấy ngày trôi qua, Tần Ninh và Tiểu Nhan, Cửu Anh đều không rời khỏi đây, mỗi ngày ngồi tĩnh tọa tu hành trong sơn cốc.  

 

Tần Ninh đã quen thuộc với bốn môn tiên thuật Nguyên Hạc Tiên Quyền, Xích Long Tiên Chưởng, Huyền Ưng Tiên Trảo và Tiên Giao Thôn Thiên Khí hơn.  

 

Vốn dĩ đó đều là những tiên thuật mà hắn từng tu luyện, thế nên hôm nay bắt đầu diễn luyện lại lần nữa đương nhiên sẽ nắm bắt rất nhanh.  

 

Trừ cái này ra, Tần Ninh cũng mở quyển thứ sáu của Vạn Cổ Tinh Thần Quyết ra tu luyện.  

 

Tên của quyển thứ sáu này rất khác so với năm quyển trước.  

 

Cửu Tiên Tinh Nguyên Thuật! Tiên thuật này tu luyện bằng Tinh Thần lực thuần túy, ngưng tụ chín tiên linh như trích tiên, lấy tiên linh làm nền móng để khởi dậy Cửu Thiên Tinh Thần lực, từ đó diễn hóa ra muôn vàn đòn tấn công.  

 

Đây là một thử thách hoàn toàn mới đối với Tần Ninh.  

 

Hôm nay, Tần Ninh ngồi xếp bằng trong sơn cốc, một ánh nắng mặt trời chiếu rọi vào trong sơn cốc, hắt lên người Tần Ninh làm cho hắn có vài phần khí chất hư vô mờ ảo của Tiên Nhân.  

 

"Tần công tử!"  

 

Lúc này Tiểu Nhan đi ra, trên khuôn mặt trắng nõn bụ bẫm nhưng cũng ẩn chứa đôi chút quyến rũ tràn ngập sự vui vẻ: "Tỷ tỷ xinh đẹp đó tỉnh rồi!"  

 

Lúc này, ở cửa hang một hang động trong sơn cốc, cô gái nọ mặc trang phục của Tần Ninh đi ra với gương mặt tái nhợt.  

 

Tần Ninh mở mắt ra nhìn cô gái, chẳng nói chẳng rằng, cô gái kia cũng không nói gì.  

 

Dường như cả hai đang giằng co nhau ở đây.  

 

"Không biết nói chuyện à?"  

 

Giờ phút này, Cửu Anh nằm sấp bên cạnh lười biếng phơi nắng, ngước một cái đầu lên nói: "Gia nhà ta là ân nhân cứu mạng của ngươi đấy, không biết nói cảm ơn à?"  

 

Cô gái nhíu hàng lông mày thanh tú lại, nhìn về phía Cửu Anh, sau đó quay sang nhìn Tần Ninh, giọng điệu có phần dịu dàng: "Ngươi đã cứu ta à?"  

 

"Ừm...", cô gái cảnh giác hỏi: "Ngươi là người ở đâu?"  


Dãy núi Lũng An?  

 

Hóa ra dãy núi này tên là Lũng An.  

Tần Ninh nhanh chóng trả lời: "Ta chỉ là một tán tu phi thăng từ Trung Tam Thiên lên đây mà thôi, ta mới vừa vào Thượng Tam Thiên thì đến dãy núi Lũng An mà ngươi nói". 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.