Thế nhưng lúc đặt tay lên đầu cô bé, gương mặt hắn hiện lên sự ngạc nhiên.
Cửu Anh hiểu ngay, chắc chắn Tần gia đã phát hiện ra chỗ bất phàm của cô bé này.
"Vậy ngươi có biết đây là đâu không?"
Tiểu Nhan lắc đầu.
"Vậy sao ngươi lại xuất hiện ở đây thì sao?"
Tiểu Nhan lại lắc đầu.
Hỏi hết mấy câu mà Tiểu Nhan vẫn lắc đầu không ngừng, rõ ràng cô bé không hề nhớ được gì.
Cửu Anh lại gần Tần Ninh, trở về chiều cao nửa mét rồi hỏi: "Gia, hay ta làm thịt con bé này đi?"
"Làm thịt làm thịt làm thịt, suốt ngày chỉ biết cái này, trước kia cũng chẳng thấy ngươi được tích sự gì!"
Nghe thấy câu này, Cửu Anh rụt chín cái đầu lại, không dám hé răng nữa.
Một đêm trôi qua trong yên bình, sáng sớm hôm sau, Tần Ninh lại xuất phát.
Tiểu Nhan không biết nên đi đâu nên đi theo Tần Ninh, gương mặt của cô bé vô cùng đáng yêu.
Tần Ninh không quan tâm tới chuyện này.
Nửa ngày sau, Tiểu Nhan vẫn chệnh choạng đi theo Tần Ninh.
"Ngươi, lại đây".
Thấy Tần Ninh gọi mình, Tiểu Nhan vội vàng đi tới.
"Ngươi không biết mình tới từ đâu, cũng không biết ngươi tên gì, đi theo ta để làm gì chứ?"
Tiểu Nhan nghe hắn hỏi vậy bèn đáp: "Nơi này quá nguy hiểm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673434/chuong-8670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.