Chương trước
Chương sau
Mới vào thế giới bên trong Thương Mang đã xuất hiện tình huống này, chuyện này không giống tin tức mà bọn họ tìm hiểu được.  

 

Tần Ninh có điều khó hiểu về bọn họ, bọn họ cũng có điều khó hiểu về Tần Ninh.  

 

"Chúng ta tự có biện pháp!"  

 

Người phụ nữ kia lạnh lùng nói thẳng: "Ngươi có thể đại diện cho hàng tỷ hàng vạn sinh linh trong Trung Tam Thiên?  

 

Thực lực bản thân ngươi còn không bằng người phụ nữ bên cạnh ngươi đâu".  

 

Người phụ nữ lạnh lùng nghi ngờ Tần Ninh chỉ là người bị đẩy ra trò chuyện, còn đại lão đứng phía sau chân chính là Khúc Phỉ Yên.  

 

Khúc Phỉ Yên là cảnh giới Bán Tiên, nếu không phải là quy tắc thời không của Trung Tam Thiên xảy ra vấn đề, trong năm trăm năm này nàng đã sớm nên phi thăng rồi.  

 

"Đúng là ta!"  

 

Tần Ninh nói: "Xem ra các ngươi cũng có thủ đoạn khác".  

 

"Ngoài thế giới rốt cuộc là như thế nào...", người phụ nữ kia kiêu ngạo nói: "Cực kỳ rộng lớn, thời không vô tận, đại lục vô tận, thế giới kia là thế giới vô ngần, không phải là nơi mà thế giới Thương Mang có thể so sánh!"  

 

"Nhìn ngươi nói khoa trương như vậy, ngươi còn tới nơi này của chúng ta làm gì?"  

 

Thạch Cảm Đương không phục nói: "Nói cho cùng, thế giới bên ngoài có lớn thế nào thì Thanh Linh tộc gì đó của các ngươi cũng chỉ ở tầng dưới chót thôi đúng không?  

 

Thân phận cũng không lớn lắm đúng chứ?"  

 

"Ô Linh tộc là chó săn, không phải các ngươi cũng là chó săn sao!"  

 

Ba người nghe nói như thế thì đều đằng đằng sát khí nhìn về phía Thạch Cảm Đương.  

 

Thạch Cảm Đương cũng không sợ, khẽ nói: "Sư phụ, con thấy bọn họ chỉ là một đám thám tử, dứt khoát giết cho xong việc".  

 

Tần Ninh cười nói: "Đừng xúc động, không phải còn đang trò chuyện hẳn hoi sao".  

 

Lúc này Tần Ninh vung tay lên, một cái bàn và mấy thứ như ấm trà xuất hiện.  

 

Hắn thản nhiên ngồi xuống, nhìn về phía ba người xa xa, cười nói: "Ta có rất nhiều chuyện không rõ, vừa vặn muốn tâm sự với các ngươi, chắc hẳn các ngươi cũng có rất nhiều điều không rõ về Trung Tam Thiên, ta cũng có thể giải đáp cho các ngươi".  

 

"Nếu như vừa gặp mặt đã ngươi đánh ta, ta đánh ngươi, mọi người ai cũng mơ mơ màng màng, không hiểu rõ đối phương, đánh nhau còn có ý nghĩa gì?"  

Ba người kia nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt mang theo vài phần kinh ngạc.  


 

Tần Ninh mỉm cười.  

 

Lúc này ba người kia cũng là không kéo dài, người đàn ông phía bên phải vung tay lên, một bàn đá ngọc thạch xuất hiện trước mặt ba người, ba người leo lên trên bàn ngọc thạch, thản nhiên ngồi xuống.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.