Chương trước
Chương sau
 "Vậy là được?"  

 

Thạch Cảm Đương kinh ngạc nói.  

 

Tần Ninh chậm rãi nói: "Dịch nhi bị huyễn thuật nhốt, thương thế của bản thân cũng không trí mạng, những dịch sinh mệnh bản nguyên mạnh mẽ này đủ để giúp hắn ta khôi phục ý thức bản thân và vết thương trên cơ thể".  

 

Nếu như không có những dịch sinh mạng bản nguyên này, chỉ sợ Tần Ninh sẽ phải hao phí không ít công sức để luyện chế không ít thiên nguyên đan chữa thương cho Thần Tinh Dịch.  

 

Không lâu sau, lớp băng dần dần tan ra.  

 

Trong thân thể Thần Tinh Dịch như có một con thú dữ thượng cổ nằm im, lúc đôi mắt hắn ta mở ra, ánh mặt vô cùng lạnh lẽo.  

 

"Tỉnh rồi?"  

 

Tần Ninh mở miệng nói.  

 

"Sư phụ...", Thần Tinh Dịch nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt có chút mơ hồ.  

 

"Khúc sư tỷ... Thạch sư đệ...", Thạch Cảm Đương tùy tiện tiến lên, vỗ vỗ bả vai Thần Tinh Dịch, cười hì hì nói: "Thần sư huynh, nói ta là sư đệ không sai, thế nhưng Khúc sư tỷ đã là Khúc sư nương...", "Hả?"  

 

Thần Tinh Dịch vô cùng ngạc nhiên, lại nhìn Khúc Phỉ Yên, đúng là không còn khí chất của một cô gái lúc trước nữa, mà có thêm vài phần phong thái khác biệt.  

 

Thần Tinh Dịch đã đi qua trăm khóm hoa, hiểu biết trong chuyện phụ nữ còn nhiều hơn cả sư phụ Tần Ninh.  

 

"Chào sư nương".  

 

Thần Tinh Dịch chắp tay.  

 

Khúc Phỉ Yên mỉm cười xinh đẹp động lòng người.  

 

Nàng nằm mơ cũng mong đến ngày này.  

 

Bây giờ thành công leo lên, ngày nào cũng thấy vô cùng vui vẻ.  

 

"Sư phụ, con bị một nhân vật cực mạnh hạ chú...", "Ta đã biết".  

 

Tần Ninh vỗ vỗ bả vai Thần Tinh Dịch, tiếp theo nói: "Bây giờ còn không biết rốt cuộc Ma tộc đến từ chỗ nào, xem ra cần phải đi A Tị Địa Ngục một lần".  

 

Thần Tinh Dịch liền nói ngay: "Đúng đúng đúng, phải đi một lần, nhưng nhỡ may chúng ta tiến vào, Ma tộc lại xông ra đánh thì làm sao?"  

 

Lúc này Thạch Cảm Đương, Chiêm Viễn, Khúc Phỉ Yên mới nhớ tới Thần Tinh Dịch còn không tham gia đại chiến, hơn nữa đã ngủ say mấy trăm năm, căn bản không tình hình biết bây giờ là gì.  

 

Thạch Cảm Đương kéo Thần Tinh Dịch qua một bên bắt đầu giảng giải chuyện các cường giả Ma tộc xuất hiện, Tiên Nhân hàng thế, sự tích Tần Ninh giết tiên sáng chói.  

Đương nhiên nếu là Thạch Cảm Đương kể ra thì sẽ phóng đại lúc Tần Ninh thể hiện thần uy gấp mười gấp trăm lần. 

Sau khi Thần Tinh Dịch nghe xong tất cả, chỉ cảm thấy... một giấc ngủ này đã khiến hắn ta bỏ qua rất nhiều chuyện!

"Dương Thanh Vân sư huynh, Ôn Hiến Chi sư huynh, Diệp Nam Hiên sư huynh, Lý Huyền Đạo sư huynh, Trần Nhất Mặc sư huynh, còn có Chiêm Ngưng Tuyết sư tỷ, Lý Nhàn Ngư sư đệ, còn cả Diệp sư nương, Vân sư nương, Thời sư nương đều đã không còn ở Trung Tam Thiên...", "Đúng vậy!"  

 

Thạch Cảm Đương nhìn vẻ mặt cực kỳ kinh ngạc của Thần Tinh Dịch, cười nói: "Chỉ có huynh đệ hai người chúng ta vẫn còn ở đây thôi".  




 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.