Chương trước
Chương sau
 Tần Ninh có dự cảm không lành.  

 

"Nhiều năm qua, đến tận trong mơ Yên Nhi cũng muốn sống cùng với sư tôn thật hạnh phúc".  

 

"Bây giờ cũng hạnh phúc đấy thôi!"  

 

"Nhưng con có thể làm sư tôn hạnh phúc hơn mà".  

 

"Yên Nhi à, ngươi tỉnh táo lại đi..." "Con đang rất tỉnh táo...", Khúc Phỉ Yên vung tay lên, những dải khăn lụa trải đầy ra, chúng trói hai tay và hai chân Tần Ninh lại, vững vàng trói hắn vào giường.  

 

Khúc Phỉ Yên cười tủm tỉm cởi đồ Tần Ninh ra rồi trút váy sam của mình xuống...   

 

"Sư tôn, người không muốn sao?"  

 

"Không muốn!"  

 

"Nhưng cơ thể của người đã bán đứng người rồi!"  

 

"...", một đêm trôi qua trong tĩnh lặng.  

 

Sáng sớm hôm sau, Khúc Phỉ Yên mơ màng tỉnh lại, trên gương mặt xinh đẹp ẩn chứa sự rạng rỡ kỳ lạ.  

 

Bên cạnh là Tần Ninh với khuôn mặt uể oải vô cùng, dáng vẻ như không thiết sống nữa.  

 

"A!"  

 

Khúc Phỉ Yên trần truồng đột nhiên bật dậy, nhìn về phía Tần Ninh, ngạc nhiên hỏi: "Sư tôn, người sao vậy?"  

 

"Ta...", Tần Ninh giơ tay lên, thoi thóp khiển trách: "Ngươi muốn hại chết ta à!"  

 

Khúc Phỉ Yên nằm sấp trên người Tần Ninh, bất mãn nói: "Chỉ là làm chuyện giường chiếu thôi mà, con nghe sư huynh nói sư tôn giỏi lắm đó".  

 

Tần Ninh càng không nói nên lời.  

 

"Ngươi... Cho dù ngươi muốn cưỡng bức ta... thì cũng phải nghĩ tới thân thể xương cốt già cỗi bây giờ của sư tôn chứ?"  

 

Mình mẩy Tần Ninh chẳng còn chút sức nào, hắn uể oải than vãn: "Bảy lần! Bộ ngươi tưởng bây giờ sư tôn là thần hả?"  

 

Khúc Phỉ Yên cười ranh mãnh: "Con không cần biết".  

 

Dứt lời, Khúc Phỉ Yên mặc váy sam vào, nhẹ nhàng bay tung tăng trong đại điện tựa một con bươm bướm nhẹ bẫng.  

 

Quay đầu lại cười, nhìn Tần Ninh đang nằm trên giường nhỏ, Khúc Phỉ Yên nói tiếp: "Con mặc kệ sư tôn không thích con. Từ hôm nay trở đi, con chính là người phụ nữ của sư tôn, người không phản đối được đâu".  

 

Tần Ninh cười cay đắng.  

 

Cái này là lợi dụng lúc người ta bị bệnh muốn lấy mạng người ta rồi!   

 

"Từ nay về sau ngươi đừng gọi sư tôn nữa!"  

 

Hắn vừa dứt lời thì bóng người Khúc Phỉ Yên lóe lên, xuất hiện ở bên cạnh Tần Ninh, vui vẻ hỏi: "Thế gọi gì ạ?"  

 

"Hay là phu quân?"  

 

Khúc Phỉ Yên vô cùng mừng rỡ.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.