Tần Ninh có dự cảm không lành.
"Nhiều năm qua, đến tận trong mơ Yên Nhi cũng muốn sống cùng với sư tôn thật hạnh phúc".
"Bây giờ cũng hạnh phúc đấy thôi!"
"Nhưng con có thể làm sư tôn hạnh phúc hơn mà".
"Yên Nhi à, ngươi tỉnh táo lại đi..." "Con đang rất tỉnh táo...", Khúc Phỉ Yên vung tay lên, những dải khăn lụa trải đầy ra, chúng trói hai tay và hai chân Tần Ninh lại, vững vàng trói hắn vào giường.
Khúc Phỉ Yên cười tủm tỉm cởi đồ Tần Ninh ra rồi trút váy sam của mình xuống...
"Sư tôn, người không muốn sao?"
"Không muốn!"
"Nhưng cơ thể của người đã bán đứng người rồi!"
"...", một đêm trôi qua trong tĩnh lặng.
Sáng sớm hôm sau, Khúc Phỉ Yên mơ màng tỉnh lại, trên gương mặt xinh đẹp ẩn chứa sự rạng rỡ kỳ lạ.
Bên cạnh là Tần Ninh với khuôn mặt uể oải vô cùng, dáng vẻ như không thiết sống nữa.
"A!"
Khúc Phỉ Yên trần truồng đột nhiên bật dậy, nhìn về phía Tần Ninh, ngạc nhiên hỏi: "Sư tôn, người sao vậy?"
"Ta...", Tần Ninh giơ tay lên, thoi thóp khiển trách: "Ngươi muốn hại chết ta à!"
Khúc Phỉ Yên nằm sấp trên người Tần Ninh, bất mãn nói: "Chỉ là làm chuyện giường chiếu thôi mà, con nghe sư huynh nói sư tôn giỏi lắm đó".
Tần Ninh càng không nói nên lời.
"Ngươi...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673387/chuong-8623.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.