Tần Ninh lập tức nói: "Thay ta chào hỏi với mẹ chín nhé".
"Muội biết rồi".
Mục Tử Huyên phất tay, bóng người cũng tan biến.
Tạ Y Tuyền đứng trước mặt Tần Ninh, trông cô ấy như giai nhân bước ra từ trong tranh vậy.
"Chàng... Chàng phải cẩn thận đó...", cuối cùng Tạ Y Tuyền vẫn quan tâm đến sự an toàn của Tần Ninh, nhắn nhủ: "Ta ở Vân Giới chờ chàng trở lại".
"Ừm".
Tần Ninh thoải mái tiến lên phía trước ôm giai nhân vào lòng. Cảm nhận được mùi thơm ấy, Tần Ninh mỉm cười: "Nàng cũng phải chờ ta về nhé".
"Biết rồi".
Giai nhân trong ngực biến mất tăm.
Giờ thì khắp thiên địa không còn sức ép kinh khủng khiến người ta hãi hùng đó nữa.
Cái cây già cũng chậm rãi chìm xuống đất, ngay lúc ông ta sắp biến mất.
"Lão già kia!"
Tần Ninh mắng: "Lần sau còn dám mách lẻo mà ăn nói linh tinh về ta, cẩn thận ta đào thụ tâm của ngươi lên đấy!"
Gương mặt già cỗi của cây Thế giới khóc thét, cuối cùng rời đi... Thế giới dưới lòng đất trống rỗng hoàn toàn trở về với yên tĩnh.
Nhưng bây giờ, ba người Chiêm Viễn, Khúc Phỉ Yên và Thạch Cảm Đương lại nhìn về phía Tần Ninh với vẻ mặt kỳ quặc.
"Sao lại nhìn ta bằng ánh mắt đó?"
Tần Ninh không thể không hỏi.
Thạch Cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673376/chuong-8612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.