Vừa nói, Chiêm Tuyền Vũ vừa dẫn mấy người đi thẳng tới phía sau Phong Thiên Tông.
Phong Thiên Tông được xây dựng như một thành trì băng tuyết, còn khu vực trung tâm thật sự của Phong Thiên Tông thì ở phía sau thành trì này.
Mấy người đi dọc theo một con đường lớn được trải đá băng màu xanh nhạt đi về hướng chỗ sâu Phong Thiên Tông.
Trên đường đi cũng không thấy có nhiều đệ tử tông môn lắm, một trận đại chiến mới vừa kết thúc, Ma tộc chưa bị tiêu diệt hoàn toàn, bây giờ các thế lực khắp nơi đều đang bận rộn xử lý chuyện này.
Đi sâu vào con đường đó, cuối cùng đi tới đỉnh một ngọn núi tuyết, mấy người mới dừng lại.
Chiêm Tuyền Vũ mở miệng nói: "Dẫn Thiên Trì vẫn do tỷ tỷ ta quản lý, ta chưa từng thử mở ra bao giờ, cho nên không biết pháp môn".
"Cứ cố gắng thử một chút xem sao!"
Tần Ninh nhìn thấy một màn này thì nói: "Để ta đi".
"Ngươi?"
Chiêm Tuyền Vũ sửng sốt, vội vàng nói: "Tỷ phu, ngươi bị thương nặng như vậy...", "Mở Dẫn Thiên Trì không phức tạp như vậy!"
Tần Ninh nắm chặt tay, trong lòng bàn tay ngưng tụ ra mười hai trận văn.
Trận văn lóe lên ánh sáng nhàn nhạt giống như hóa thành mười hai đạo phù bao trùm xung quanh đỉnh núi.
Mà ngay sau đó, đỉnh núi này vốn là một vùng đất bằng phẳng, từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673356/chuong-8592.html