Đạo sĩ áo đỏ kỳ quái nói.
"Nếu dễ chết như vậy thì sẽ không phải đồ đệ ta".
Đạo sĩ áo đỏ vô cùng ngạc nhiên.
"Về Phong Thiên Tông trước đi!"
Nghe thấy vậy, sắc mặt đạo sĩ áo đỏ rất kỳ quái.
"Nên đi xem một chút".
Tần Ninh nhìn về phía đạo sĩ áo đỏ, cười nói: "Chiêm Viễn, tỷ tỷ ngươi đã phi thăng rồi, ngươi còn ẩn núp làm cái gì?"
Hắn vừa dứt lời, đạo sĩ áo đỏ ngẩn ngơ nhìn Tần Ninh, vẻ mặt không thể tin nổi.
"Ngươi...", đạo sĩ áo đỏ ngạc nhiên nói: "Làm sao ngươi biết... Ta... Ta đã...", Tần Ninh được Khúc Phỉ Yên nâng đỡ, vừa đi vừa nói chuyện: "Năm xưa ngươi chết trong ngôi miếu đổ nát kia, không ngoài dự đoán thì là Ma tộc cứu ngươi".
"Chắc hẳn ngươi cũng giống Huyền Diệp đúng không?
Bị người của Ma tộc nắm trong tay, nhưng mà cuối cùng cường giả Ma tộc nuốt mất hồn phách của ngươi đã bị ngươi cắn nuốt ngược lại rồi đúng không?"
"Ta nghe Tuyết Nhi nói, năm đó sau khi ta tọa hóa, đệ đệ nàng Chiêm Viễn đã trở lại, lúc đó Tuyết Nhi rất vui vẻ, còn giữ ngươi ở Phong Thiên Tông, dạy dỗ ngươi trận pháp".
"Chẳng qua là sau đó có vẻ ngươi rất để ý đến thân xác của ta, Tuyết Nhi dần dần cảm thấy không đúng, cho nên mới mai phục, dụ ngươi cắn câu, ngươi bại lộ, Tuyết Nhi không đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673354/chuong-8590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.