Bên ngoài tiên phù có khí thế dời núi lấp biển, dường như nó đang giam cầm một ngọn núi, một con sông, một vùng sa mạc và có khả năng dời núi lấp biển.
“Thanh Huyền Ấn Thiên Phù!”
Thấy vậy, sắc mặt Vân Tùng và Lý Tâm Hiệp thay đổi.
“Thôi Tấn Hoa, ngươi điên rồi sao?”
Vân Tùng hét lên.
Cái Thanh Huyền Ấn Thiên Phù này chính là do đại năng chân chính của Thanh Huyền Động Thiên luyện chế ra, dù là cảnh giới Chân Tiên hay là Nhân Tiên thì cũng đều không có tư cách có được nó.
Chỉ có Linh Tiên, những trưởng lão có cống hiến lớn cho Thanh Huyền Động Thiên mới có tư cách ấy.
Lá phù này chính là do các đại năng Địa Tiên lấy tiên phách của bản thân, nung đốt tiên mộc, khắc ấn tiên văn mà ngưng tụ suốt một trăm năm mới thành hình.
Cái thiên phù này chứa đựng lực lượng của tiên nhân, dời núi lấp biển cũng chỉ là chuyện nhỏ.
Vật ấy cực kỳ quý hiếm, những vị Linh Tiên có được thứ ấy, không vị nào là không giữ khư khư làm bùa hộ mệnh cho mình, thế nhưng Thôi Tấn Hoa lại sử dụng nó vào lúc này.
Việc Đào Minh Uyên bị Tần Ninh giết chết đã khiến cho Thôi Tấn Hoa thật sự tức giận.
“Giết đồ đệ mà ta yêu quý nhất, ta nhất định sẽ khiến cho hắn phải đền mạng!”
Thôi Tấn Hoa hét xong câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673336/chuong-8572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.