Người nào có nghịch lý cách mấy thì tiên kiếp cũng không thể nào vượt quá chùm sét thứ một trăm.
Số lượng tiên kiếp của Chiêm Ngưng Tuyết đã đạt đến chín mươi mốt đạo, Tần Ninh cũng cực kỳ bất ngờ với con số này.
Xem ra, những năm gần đây, trong lúc hắn vắng mặt ở Trung Tam Thiên, vị đệ tử này đã nỗ lực hơn cả hắn tưởng tượng.
Mà lúc này, Chiêm Ngưng Tuyết trông vô cùng nhếch nhác, toàn thân đã bị máu tươi nhuộm đỏ từ khi nào, nàng ta giờ chẳng khác gì một huyết nhân.
Nàng ta sắp không trụ nổi nữa.
Nhưng nếu không trụ nổi thì sẽ chết.
Nếu như chết tại đây thì nàng ta sẽ không bao giờ được thấy sư tôn nữa.
Mà tiên kiếp thì lại không thể nhờ người khác chịu thay được.
Chiêm Ngưng Tuyết nghĩ đến lời dặn của Tần Ninh, nếu như không chịu đựng nổi nữa thì ngẫm lại điều mà nàng ta trân trọng nhất cuộc đời là gì! Là gì đây?
Là sư tôn! Giờ đây, trên bầu trời, một bức tranh được hình thành từ niềm tin của Chiêm Ngưng Tuyết hiện ra.
Trong bức tranh kia có một người thanh niên mặc trường bào khắc trận pháp, trông hắn thật điềm đạm hòa nhã, thanh tú phi phàm.
“Vô Song...”, cả hai phu phụ Ngụy Hiên và Lý Ngọc Tinh đều sửng sốt khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Bởi vì người thanh niên trong bức tranh chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673315/chuong-8551.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.