Chương trước
Chương sau
 Tần Ninh nhoẻn môi cười: "Mặc dù ngươi hợp tác với Ma tộc nhưng chắc cũng không thật lòng giúp bọn chúng tìm kiếm chí bảo đâu nhỉ?  

 

Hoặc là ngươi cảm thấy chí bảo có liên quan tới ta, do đó ta không thể chết. Nếu ta chết thì có thể sẽ hoàn toàn chặt đứt manh mối tìm kiếm chí bảo".  

 

"Để ta đoán xem có đúng không nhé?"  

 

Tần Ninh tiếp tục lập luận: "Ngươi cũng muốn có chí bảo mà Ma tộc đang tìm kiếm nên ngươi giúp đỡ bọn hắn. Mà Ma tộc xem ta là chướng ngại vật, muốn loại bỏ ta, ngươi lại thấy ta không thể chết, bởi nếu ta chết thì sẽ không tìm được chí bảo, vì vậy... Mặc dù ngươi hợp tác với Ma tộc, cũng muốn ta chết nhưng lại không thể để ta chết!"

Tần Ninh nhìn về phía Diệp Chi Vấn, cười tủm tỉm hỏi: "Có phải như vậy không?"  

 

"Không phải".  

 

Diệp Chi Vấn tiếp lời: "Quả thật ta có suy nghĩ tới việc chiếm đoạt chí bảo, nhưng chuyện giết ngươi là ta thật sự muốn giết. Chỉ là có một số người không muốn ngươi chết. Bọn hắn nghĩ nếu ngươi chết thì thế giới Thương Mang sẽ trở nên hỗn loạn. Khi đó, thế giới Thương Mang sẽ trở thành thiên hạ của Ma tộc!"  

 

Tần Ninh nhướng mày.  

 

Diệp Chi Vấn tiếp tục nói: "Thân phận của ngươi đặc biệt nên liên lụy tới quá nhiều người".  

 

"Băng Hoàng Thần Đế Tần Mộng Dao".  

 

Diệp Chi Vấn cười khổ: "Chỉ mới một người đó thôi mà đã rất khó giải quyết rồi!"  

 

"Với thực lực của cô ta, chưa chắc những thứ được gọi là quy tắc của thiên địa đã ngăn cản được cô ta. Mà cô ta không xuống tìm ngươi là vì muốn ngươi tự mình trở về".  

 

"Nếu như bọn ta thật sự giết ngươi... Phụ thân ngươi, mẹ ngươi, sư tôn ngươi, và cả nghĩa phụ của ngươi, đều không phải hạng dễ chọc!"  

 

Diệp Chi Vấn nói tiếp: "Tần Ninh, đến bây giờ ngươi vẫn chưa chết không chỉ vì bản thân ngươi vốn đã rất mạnh, mà trên thực tế còn vì những người này!"  

 

"Trong một vài tình huống ngươi lâm vào cảnh nguy nan, nếu ngươi có thể tự giải quyết được thì bọn họ sẽ không ra mặt cứu ngươi. Tuy nhiên... nếu như ngươi thật sự có nguy cơ bỏ mạng, có lẽ bản thân ngươi cũng thừa hiểu phụ thân ngươi, mẹ ngươi, sư tôn ngươi, nghĩa phụ của ngươi, thậm chí tổ phụ lẫn tổ mẫu của ngươi...", Tần Ninh lập tức cười nói: "Đành chịu thôi, từ nhỏ đến lớn ta đã là con ông cháu cha rồi, mà phải nói là... thế hệ thứ ba trong nhà toàn thần thánh thì đúng hơn đấy?"  

 

Con ông cháu cha?  

 

Thế hệ thứ ba trong nhà toàn thần thánh?  

 

Diệp Chi Vấn hơi ngây người, nhưng rồi y cũng mỉm cười: "Thành thật mà nói, đôi lúc ngươi thật sự khiến người ta hâm mộ đến phát hận đấy... Có quá nhiều người quan tâm đến ngươi, nhưng cũng chính vì vậy mà số người muốn ngươi chết cũng không phải số ít".  

 

"Sở dĩ ngươi sống được đến bây giờ không chỉ vì chính ngươi mà còn vì đám người kia đã uy hiếp bọn ta, nhưng... bọn ta đang chờ!"  

Diệp Chi Vấn thẳng thắn thú nhận: "Chờ một cơ hội".  

 

"Chờ thời cơ mà mẹ, sư tôn và nghĩa phụ của ngươi không thể cứu được ngươi, phụ thân ngươi cũng không có cách gì để cứu được ngươi. Khi đó sẽ là ngày giỗ của ngươi, Tần Ninh!"  

 

Tần Ninh giễu cợt nói: "Vậy các ngươi cứ thong thả chờ đi!"  




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.