Chương trước
Chương sau
 Đến đây, ai nấy đều đã hiểu rõ ngọn ngành câu chuyện.  

 

Những cường giả đang tụ hội tại đây đều là những người sống lâu năm của các phe trong Trung Tam Thiên hoặc thiên chi kiêu tử cảnh giới Biến Cảnh hàng đầu.  

 

Những người này mà đi mất một nửa, bị mang đi một nửa, vậy thì những người còn lại... cho dù hợp sức lại với nhau thì cũng chắc gì đã là đối thủ của Ô Linh tộc?  

 

Cho đến tận bây giờ, Ô Lạp Hợp mới bộc lộ dã tâm của mình.  

 

Mượn tay Tiên Nhân trên Thượng Tam Thiên, ông ta không thể ra lệnh các Tiên Nhân kia giết kẻ địch của mình nhưng ông ta có thể khéo léo bày mưu, khiến những Tiên Nhân kia đưa kẻ địch của mình đi.  

 

Ai quan tâm những kẻ này có trở thành Tiên Nhân chí cao vô thượng sau khi đến Thượng Tam Thiên không?  

 

Nói chung thì rồi cũng chẳng phải là quân địch của Ô Lạp Hợp nữa.  

 

Đã đến Thượng Tam Thiên rồi mà còn muốn xuống lại à?  

 

Chuyện đó không thể xảy ra! Và sau khi số lượng kẻ địch giảm đi một nửa, ông ta sẽ chiếm ưu thế.  

 

Còn việc nhốt Ngụy Hiên để dụ Tần Ninh vào Ô Linh Thiên Địa Tỏa là để tránh cho Tần Ninh cản trở kế hoạch.  

 

Ngay từ lúc bắt đầu, mọi chuyện đều được tiến hành dựa theo tính toán của Ô Lạp Hợp.  

 

"Sư tôn!"  

 

Đúng lúc đó, một cái xúc tu to khoảng mấy trăm trường thò ra khỏi vách ngăn Tam Thiên, bắt lấy Dương Thanh Vân.  

 

Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết thấy cảnh ấy thì lập tức ra tay, đồng loạt thi triển tuyệt học của riêng mình chém về phía xúc tu màu vàng nhạt kia.  

 

Ầm... ầm... Tiếng nổ trầm thấp vang lên.  

 

Nhưng vô ích.  

 

"Không chém đứt được!"  

 

Khúc Phỉ Yên nhíu mày.  

 

Ô Lạp Hợp phá lên cười sặc sụa: "Phải đến Tiên Nhân thì mới chặt đứt được".  

 

Tần Ninh nhướng mày, mở miệng nói: "Đừng tốn sức, không chặt được thật đấy".  

 

"Thanh Vân!"  

 

Tần Ninh căn dặn: "Thượng Tam Thiên là thế giới của Tiên Nhân, nhưng ngươi đừng sợ, vi sư tin ngươi sẽ làm được! Cố gắng chịu đựng một thời gian nhé, sau này sẽ nhận được rất nhiều lợi ích đấy".  

 

Dương Thanh Vân nhìn về phía Tần Ninh, nét mặt đầy khó coi: "Nhưng mà, sư tôn..." "Đừng lo cho ta, ta sẽ đi tìm các ngươi".  

 

"Vâng".  

 

Tần Ninh nói tiếp: "Nhớ đi tìm cửu sư đệ của ngươi tại Thượng Tam Thiên, hắn có thể bảo vệ ngươi!"  

 

"Đệ tử nhớ rồi ạ".  

 

Xúc tu bắt lấy Dương Thanh Vân xong thì không thả ra nữa, ngay sau đó, nó kéo Dương Thanh Vân đi.  

 

"Sư tôn!"  

 

"Sư tôn!"  

Cũng lúc đó, hai người Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo cũng bị xúc tu quấn quanh người.  

 

Một khắc sau, cả đám người Ôn Hiến Chi, Trần Nhất Mặc, Lý Nhàn Ngư đều lần lượt bị xúc tu bắt đi.  

 

"Nhớ lời dặn của vi sư đấy".  




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.