"Kẻ nào hợp tác với người của Ma tộc bây giờ hãy ra tay với Ma tộc đi, nếu vậy Tần Ninh ta đây sẽ không diệt môn. Còn nếu không muốn thì đừng trách ta vô tình".
"Hừ, Tần Ninh, ngươi tưởng ngươi một tay che trời thật chắc?"
Một tiếng hừ lạnh vang lên.
"Ngươi là tên nào?"
Tần Ninh nhìn về bên kia, lạnh lùng hỏi.
Ngô Vấn Tâm nói ngay: "Ta biết, ta biết, hắn là Vân Ngữ Thành, tháp chủ của Thiên Vân Tháp năm xưa của Tứ Tượng Thiên!"
Vân Ngữ Thành?
Tần Ninh không biết kẻ này.
"Xem ra ngươi cũng bắt tay với Ma tộc đúng không?"
"Đúng, thì sao?"
Vân Ngữ Thành hừ lạnh, đáp trả: "Tần Ninh, đừng nói ngươi không phải bốn vị bản tôn xưa kia, cho dù phải thì ngươi cho rằng ngươi có quyền uy khống chế mọi việc ư?"
"Không sai, ta cảm thấy ta có quyền uy đó đấy!"
"Ngươi...", Vân Ngữ Thành hậm hực nói: "Bớt ở đây làm bộ làm tịch đi".
"Hiện giờ các đại nhân của Ô Linh tộc đang tới, ngươi sắp chết đến nơi rồi".
Tần Ninh nhoẻn môi cười: "Ta không nghĩ ta sắp chết đâu, ngươi sắp chết thì đúng hơn đấy".
"Vừa rồi ngươi không thấy Thượng Quan Hùng Anh và Âu Dương Thuyên bị ta giết đúng không?"
"Để ta biểu diễn lại một lần cho ngươi thấy nhé, thế nào?"
Dứt lời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673275/chuong-8511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.