Nói rồi, Tần Ninh nắm tay lại, từng trận văn ngưng tụ trong cơ thể, mỗi một trận văn ngưng tụ ra đều đẹp như tranh vẽ, khuếch tán ra bốn phía.
Mà ngay sau đó, bên ngoài đại điện sau lưng đám người, trên đỉnh đại điện có từng luồng ánh sáng phóng lên tận trời.
"Trận văn thiên trận dẫn động trận văn tiên trận!"
Chiêm Ngưng Tuyết nói một câu.
Mỗi một giai đoạn trận pháp sư ngưng tụ ra trận văn đều không giống nhau, điều này cũng có liên quan đến thực lực của trận pháp sư.
Cấp bậc trận văn thiên trận chắc chắn sẽ có chênh lệch cực lớn so với cấp bậc trận văn tiên trận.
Thế nhưng Tần Ninh lại có thể lấy trận văn thiên trận để tạo ra trận văn tiên trận.
Tần Ninh mở miệng nói: "Trong đạo trận pháp, trăm sông đổ về một biển, học tập không phải là người bên ngoài dạy cái gì, mình sẽ lĩnh ngộ cái đó, mà là có thể lĩnh ngộ cả được thứ mà người bên ngoài không dạy bảo!"
Giờ phút này, Tần Ninh khởi động từng trận văn, dần dần, xung quanh đại điện trăm trượng, cộng thêm cả những ngọn núi cao đều bị một lồng ánh sáng ngũ sắc bao lại.
Không lâu sau, những Phúc Thi Trùng kia đã lao thẳng tới.
Ầm ầm ầm... Từng con Phúc Thi Trùng lao vào trước màn sáng, cả người nổ tung, hóa thành huyết thủy màu đen rồi bị màn sáng dần dần thanh trừ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673248/chuong-8484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.