Cùng nhau ngắm sao, đó là chuyện mà bây giờ huynh làm với các tẩu tử mới đúng".
Tần Ninh cười nói: "Khi đó thật sự rất tốt, đời thứ tư ta chỉ có một đệ đệ là đệ, mỗi lần nghĩ đến, trong lòng đều thấy vui vẻ".
Hứa Huyền Diệp liền nói ngay: "Huynh sống chín đời, nhưng đệ chỉ sống một đời, cũng chỉ có một người ca như huynh thôi!"
Nhìn sắc mặt ảm đạm của Tần Ninh, Hứa Huyền Diệp trấn an nói: "Ca, huynh đừng lo lắng, Ngụy Hiên thúc chắc chắn sẽ không có chuyện gì".
"Ừm...", trong khoảng thời gian này, cho dù Tần Ninh nhìn thấy một vài cấm chế đã bị mở ra cũng sẽ đi vào điều tra thêm.
Ai cũng nhìn ra, mặt ngoài thì Tần Ninh có vẻ nhẹ nhõm, thế nhưng trong lòng lại đang rất lo lắng.
Hắn lo lắng cho sự an toàn của Ngụy Hiên.
Đối với Tần Ninh mà nói.
Cha mẹ đời thứ sáu Hứa Vân Đỉnh, Cổ Ôn Uyển.
Cha mẹ đời thứ bảy Ngụy Hiên, Lý Ngọc Tinh.
Cha mẹ đời thứ tám, Lâm Uyên, Sở Vân Nhân.
Đều là những người thân cực kì quan trọng.
Hắn là con của bọn họ, là duy nhất.
Mà Tần Ninh cũng là duy nhất đối với cha mẹ ba đời.
Sau khi thăm dò tu vi của Hứa Huyền Diệp, Tần Ninh cũng chỉ đạo Hứa Huyền Diệp nuốt dược dịch, để hắn ta bắt đầu hấp thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673244/chuong-8480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.