Chương trước
Chương sau
 Mấy ngày trước có một vị võ giả Biến Cảnh của Phong Thiên Tông phát hiện nơi này.  

 

Lúc này, từng bức tượng đều đang ngồi, tám đệ tử Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi ngồi dưới bức tượng.  

 

Tần Ninh giải thích: "Đây là do tiên nhân điêu khắc, trong đó ẩn chưa một tia tiên uẩn".  

 

"Tám người các ngươi dựa theo lời của ta, dung hợp hồn phách của mình với tiên uẩn, việc này rất có ích trong việc giúp các ngươi lĩnh ngộ được sự hùng mạnh của tiên nhân".  

 

"Ở Biến Cảnh lĩnh ngộ được sự ảo diệu của tiên nhân sẽ có công hiệu thần kì đối với sự phát triển của các ngươi ở Biến Cảnh".  

 

"Đồng thời, sức mạnh thân xác mà ta cho các ngươi trước kia dù sao cũng là của ta, tuy vốn không có nguồn gốc, nhưng vẫn không phải của chính mình, khi lĩnh ngộ tiên uẩn, các ngươi đồng thời dung hợp sức mạnh thân xác, rất có thể giúp các ngươi thăng cấp tốt hơn".  

 

Vừa nói xong mấy chữ cuối, Tần Ninh tiếp tục bổ sung: "Thăng cấp nhanh hơn nữa!"  

 

Vừa dứt lời, vẻ mặt cả tám người Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Trần Nhất Mặc, Thần Tinh Dịch, Thạch Cảm Đương và Lý Nhàn Ngư đều phấn chấn.  

 

Còn về phía Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết vốn đã tới cảnh giới Hư Tiên, đối với hai người họ, phi thăng thành tiên không cần lực lượng mà là lột xác tâm hồn.  

 

Thực tế, mỗi một vị Hư Tiên nếu muốn trở thành tiên nhân đều phải trải qua lột xác tâm hồn.  

 

Tầm hồn thay đổi sẽ ảnh hưởng tới sự lột xác của thân thể và hồn phách, rồi thoát khỏi Hư Tiên, đưa tiên kiếp tới, cuối cùng trở thành Chân Tiên! Thế nhưng, nói thì dễ mà làm thì khó! Nếu không, những Hư Tiên ở Trung Tam Thiên cũng không thể nào buông bỏ tất cả mà đi trải nghiệm những cuộc sống khác biệt, hy vọng có thể dựa vào đó phi thăng thành tiên.  

 

Tám người ngồi xuống dựa theo lời Tần Ninh nói mà khiến hồn phách trong cơ thể mình dung hợp với tiên uẩn trong pho tượng tiên nhân, từng sợi tiên uẩn bao phủ lên tám người họ... từ khi tiến vào Chiết Nhàn Cung đến nay cũng đã được một tháng.  

 

Trong rất nhiều cung điện có cấm chế, mọi người không giải được nhưng lại không muốn buông tha chúng, người đi vào đây không chỉ có giảm mà càng ngày càng nhiều.  

 

Nhưng vẫn chưa tìm được Ngụy Hiên.  

 

Dường như từ khi bước vào đây, Ngụy Hiên đã bốc hơi khỏi nhân gian rồi.  

 

Có một vài cấm chế cực kỳ mạnh mẽ, Ngụy Hiên mới tới cảnh giới nhất biến, không thể nào phá giải chúng được, lại càng không có trường hợp đi nhầm vào nơi nào đó mà không thoát ra được.  

 

Vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?  

 

Trong lòng Tần Ninh dần cảm thấy có gì đó không hợp lý.  

 

Có thể nào sự mất tích của Ngụy Hiên không phải là ngẫu nhiên, mà là có ai đó... đang bắt đầu đối phó hắn! Lần này, bọn họ lại định làm gì?  

 

Dẫn dắt hắn đến đây, sau đó lợi dụng những trận pháp cấm chế này để giết hắn ư?  

 

Tại vì có Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết ở bên, những kẻ đó hiểu rằng muốn giết hắn khó như lên trời, nên mới bày ra mưu kế này chăng?  

 

Tần Ninh tới một bên đại điện, lấy ra một vài Đàm Lôi Tiên Quả và Ngộ Đạo Kim Quả mà mấy ngày trước thu thập được.  

 

"Với đồ tốt phải dùng trước đã".  




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.