Phục Vân quát: "Cửu Nguyên Đan Đế mau ra đây".
Nghe tiếng quát, Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết cau mày.
Không thể không nói mỗi một câu của người nọ quá đỗi kiêu ngạo.
Hai người vừa định ra tay thì Tần Ninh ngăn họ lại, cười to rồi bay tới giữa không trung, cười bảo: "Phục Vân, sao thế?
Thua dưới tay ta mà còn chưa phục hả?"
Phục Vân thấy Tần Ninh đi ra, thoắt cái đã xuất hiện trước hắn trăm trượng, hai người đứng nhìn nhau giữa không trung.
"Ngươi là Tần Ninh, chuyển thế của Cửu Nguyên Đan Đế sao?"
"Là ta".
Phục Vân nghe vậy, bèn hừ nói: "Tần Ninh, hiện tại ta đã ở cảnh giới Hư Tiên, ta sẽ không so thuật luyện đan của ta với ngươi, nhưng xét về thực lực thì ta mạnh hơn ngươi".
"Ngươi đánh với ta một trận đi!"
"Bất luận thế nào thì ta cũng phải thắng ngươi một lần, nếu không cả đời này ta sẽ không thể bước vào cảnh giới tiên nhân!"
Nghe vậy, người xung quanh đều sửng sốt.
Đây là yêu cầu quái đản gì thế?
Thuật luyện đan của ta không bằng ngươi, nên phải đánh bại ngươi bằng vũ lực hả?
Như vậy là có thể giải trừ tâm ma của mình sao?
Nói giỡn à! "Ha ha, Phục Vân, ta thấy ngươi không theo con đường thành tiên, mà đi vào con đường thành ma rồi!"
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673237/chuong-8473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.