Chương trước
Chương sau
 Chân Tiên, Nhân Tiên, Linh Tiên, Địa Tiên, Thiên Tiên... Thần Tinh Dịch nói: "Chẳng trách mọi người thường nói mỹ nhân xinh đẹp tựa thiên tiên, hóa ra là có một cảnh giới có tên như vậy!"  

 

Mọi người nghe vậy chỉ biết im lặng.  

 

Trong đầu Thần Tinh Dịch ngoại trừ phụ nữ ra thì không còn gì khác.  

 

Nói tới đây, Thần Tinh Dịch nhìn về phía Tần Ninh cười hì hì nói: "Ba vị sư nương chính là tuyệt sắc mỹ nhân đẹp tựa thiên tiên, sư phụ thật có phúc".  

 

Vừa nói xong, Thần Tinh Dịch lại tới bên cạnh Chiêm Ngưng Tuyết và Khúc Phỉ Yên nịnh nọt nói: "Hai vị sư tỷ cũng là thiên tiên hạ phàm...", Khúc Phỉ Yên cười cợt nói: "Thế hả?"  

 

"Đương nhiên, sư đệ nói thật đấy".  

 

Bàn tay ngọc ngà của Khúc Phỉ Yên nhẹ nhàng đặt lên vai Thần Tinh Dịch, lúc này cơ thể hắn ta căng cứng.  

 

"Tiểu sư đệ".  

 

Khúc Phỉ Yên dán sát vào đôi môi mềm mại và hàm răng trắng tinh tỏa ra một hương thơm, cười nói: "Ta sau này chính là sư nương của ngươi, ngươi đừng có bất kỳ suy nghĩ bậy bạ nào".  

 

Thần Tinh Dịch cười run rẩy, bỗng nhận lấy ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lẽo của Chiêm Ngưng Tuyết, thân thể hắn ta lạnh run, không thốt nổi câu nào.  

 

Hai vị sư tỷ đều là Hư Tiên, còn là người tàn nhẫn, không thể chọc vào! Vô vàn thắc mắc của Thần Tinh Dịch không biết phải giải sao.  

 

Hắn ta rất đẹp trai nha! Cực kỳ đẹp trai đó! Những cô gái xinh đẹp mỹ miều, cao quý ngạo mạn ở Trung Tam Thiên còn không phải đều quỳ dưới chân Thần Tinh Dịch hắn sao?  

 

Thế mà Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết lại không chút hứng thú với hắn, quái lạ quá quái lạ! Bây giờ, Tần Ninh cũng lười quan tâm mấy trò vặt vãnh giữa các đệ tử mà đi vào trong đại điện, cẩn thận kiểm tra một cây tiên thụ.  

 

"Các ngươi nhìn xem quanh đây này, tuy phần lớn bộ phận tiên thụ đều bị phá hủy, nhưng tóm lại vẫn sẽ có cá lọt lưới, có lẽ sẽ còn có một ít tiên quả!"  

 

"Vâng!"  

 

Mọi người giải tán, bắt đầu công cuộc tìm kiếm.  

 

"Sư phụ, ở đây!"  

 

Chẳng bao lâu sau, một giọng nói truyền tới.  

 

Trần Nhất Mặc đi tới một gốc cây cổ thụ, búng một cái cắt đứt cành cây, bên dưới lộ ra mấy quả.  

 

Tần Ninh đi tới, quan sát quả cây, rồi cười nói: "Đây là Ngộ Đạo Kim Quả!"  

 

Kim quả mọc trên cây Ngộ Đạo gọi là Ngộ Đạo Kim Quả.  

 

Công dụng của Ngộ Đạo Kim Quả chính là trợ giúp tiên nhân cảnh giới Chân Tiên tăng tiến cảnh giới, có hiệu quả nhất định đối với tiên nhân.  

 

Còn về phần Hư Tiên lại càng thêm tuyệt vời.  

 

Tổng cộng có năm Ngộ Đạo Kim Quả, có hai quả đã bị ép nát, tiên hiệu đã mất, chỉ còn ba quả nguyên vẹn.  

 

Tần Ninh nói: "Mặc Nhi, lấy hộp ngọc ra cất giữ chúng đi".  

Chẳng qua không biết nó với võ giả cấp bậc Hư Tiên và Biến Cảnh đáng giá bao nhiêu, nhưng thấy dáng vẻ quý trọng của Tần Ninh, mọi người đoán được phần nào.  

 

Vừa nghe tên đã thấy Ngộ Đạo Kim Quả là vật bất phàm.  

Chắc chắn là vô giá. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.