Sao lại không tìm không được?
Tò mò thì tò mò thế thôi, nhưng người là phải tìm.
Nhiều ngày qua, đâu đâu cũng đều nhìn thấy võ giả của Phong Thiên Tông đang tìm kiếm Ngụy Hiên mọi lúc mọi nơi.
Thế nhưng, mấy ngày qua vẫn không có một chút tin tức nào.
Tần Ninh hiểu có ba tình huống xảy ra.
Một là phụ thân Ngụy Hiên đã qua đời, thi thể không còn nguyên vẹn.
Một cái khác là phụ thân đang ẩn nấp đâu đó.
Còn một trường hợp nữa, đó là phụ thân đã bị bắt! Nếu phụ thân ẩn nấp đâu đó thì với động tĩnh lớn như vậy, hẳn ông ấy đã cảm giác được mới đúng.
Hiện tại, trong phạm vi trăm dặm hầu như đều là người của ba tông môn và võ giả của Phong Thiên Tông, phụ thân không thể nào không biết được.
Nhưng tại sao lại thế?
Tần Ninh không thể nào hiểu được.
"Tần Ninh!"
Ngay lúc này, Tần Ninh đang ở trên đỉnh một núi Tuyết, Diệp Viên Viên bỗng nhiên bay đến.
"Tìm được rồi sao?"
Diệp Viên Viên lắc đầu, nói: "Không tìm được người, nhưng ở Cực Bắc Tuyết Địa lại phát hiện một vài thứ dị thường".
Những thứ dị thường sao?
"Đi, đi xem thử!"
Lúc này, đoàn người xuất phát, hướng về phía Bắc, càng đi gió càng lạnh, rét đến thấu xương, dẫu có là võ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673220/chuong-8456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.