Chương trước
Chương sau
 Sao lại không tìm không được?  

 

Tò mò thì tò mò thế thôi, nhưng người là phải tìm.  

 

Nhiều ngày qua, đâu đâu cũng đều nhìn thấy võ giả của Phong Thiên Tông đang tìm kiếm Ngụy Hiên mọi lúc mọi nơi.  

 

Thế nhưng, mấy ngày qua vẫn không có một chút tin tức nào.  

 

Tần Ninh hiểu có ba tình huống xảy ra.  

 

Một là phụ thân Ngụy Hiên đã qua đời, thi thể không còn nguyên vẹn.  

 

Một cái khác là phụ thân đang ẩn nấp đâu đó.  

 

Còn một trường hợp nữa, đó là phụ thân đã bị bắt! Nếu phụ thân ẩn nấp đâu đó thì với động tĩnh lớn như vậy, hẳn ông ấy đã cảm giác được mới đúng.  

 

Hiện tại, trong phạm vi trăm dặm hầu như đều là người của ba tông môn và võ giả của Phong Thiên Tông, phụ thân không thể nào không biết được.  

 

Nhưng tại sao lại thế?  

 

Tần Ninh không thể nào hiểu được.  

 

"Tần Ninh!"  

 

Ngay lúc này, Tần Ninh đang ở trên đỉnh một núi Tuyết, Diệp Viên Viên bỗng nhiên bay đến.  

 

"Tìm được rồi sao?"  

 

Diệp Viên Viên lắc đầu, nói: "Không tìm được người, nhưng ở Cực Bắc Tuyết Địa lại phát hiện một vài thứ dị thường".  

 

Những thứ dị thường sao?  

 

"Đi, đi xem thử!"  

 

Lúc này, đoàn người xuất phát, hướng về phía Bắc, càng đi gió càng lạnh, rét đến thấu xương, dẫu có là võ giả cảnh giới Tam Ngã thì cũng không kiên trì nổi.  

 

Cuối cùng, sau khi vào Cực Bắc Tuyết Sơn, xung quanh có rất nhiều trận văn ngăn cản bão tuyết đang gào rít dữ dội.  

 

Đám người Chiêm Ngưng Tuyết, Vân Sương Nhi và Thời Thanh Trúc đều tụ tập ở đây.  

 

"Sư phụ".  

 

Chiêm Ngưng Tuyết nhìn về phía Tần Ninh, nói ngay: "Không gian trong núi tuyết này rất hỗn hoạn, không cân bằng...", Tần Ninh bước lên, thấy cảnh tượng trước mắt, chân mày bèn cau lại.  

 

"Sư phụ người xem đây!"  

 

Chiêm Ngưng Tuyết nói: "Đệ tử làm ra những trận văn này để phong ấn không gian ở đây, nhưng không gian vẫn luôn trong trạng thái cuồng bạo".  

 

Tần Ninh ngồi xổm xuống, bàn tay chạm nhẹ vào mặt đất, từng đợt trận văn bỗng ùn ùn lan ra dọc theo mặt đất, lan ra khắp mười dặm, trăm dặm, ngàn dặm... Tần Ninh chợt đứng dậy, nhìn về phía trước.

Chiên Ngưng Tuyết cẩn thận hỏi thăm: "Sao vậy?"  

 

"Tuyết Nhi, trong khắc ngọc hộ thân mà ngươi đưa cho phụ thân của ta có trận pháp gì...", Tần Ninh hỏi.  

"Ừ".  

 

Nói xong, Tần Ninh bay tới chỗ không gian hỗn loạn.  

"Sư phụ, cẩn thận". 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.