Tần Ninh cười nói: "Con lừa ai cũng không thể lừa hai người được!"
"Được".
Dù sao hai người cũng là trưởng lão thực lực Biến Cảnh ở Bắc Thương Môn, đương nhiên không có khả năng không đi.
Hai người lập tức rời đi.
Mấy người Tần Ninh ngồi quanh bàn.
Thời Thanh Trúc đứng dậy rót thêm một chén rượu.
"Tiểu quỷ thèm ăn".
Tần Ninh mỉm cười, nhìn về phía Chiêm Ngưng Tuyết, nói: "Tuyết Nhi, ngươi có sắp xếp người ở trong Bắc Thương Môn đúng không?"
"Vâng, con sẽ gọi đến ngay".
Nói rồi, Chiêm Ngưng Tuyết điểm tay ra một cái, hư không dập dờn, từng trận văn ngưng tụ, hóa thành một con phi cầm bay đi mất hút.
Mà giờ phút này, từng vị trưởng lão đến Biến Cảnh ở Bắc Thương Môn đều đã nhận được tin tức, thi nhau chạy tới Bắc Thương điện.
Lúc vợ chồng Lý Ngọc Tinh, Ngụy Hiên đến Bắc Thương điện, đã có hơn mười vị trưởng lão Biến Cảnh tụ tập ở chỗ này.
Một bên khác, phía sau Bắc Thương Môn là từng dãy núi rộng lớn, mơ hồ có thể thấy được có không ít miếu thờ trên đỉnh núi.
Chỉ là nơi này lại cực kỳ ít người ở.
Vượt qua những dãy núi này chính là biên giới của Bắc Thương Môn - Thiên Thương Cốc! Thiên Thương Cốc là một nơi quan trọng của Bắc Thương Môn, đệ tử, trưởng lão bình thường đều không được bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673204/chuong-8440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.