Bóng người Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết chợt lóe, muốn đuổi theo.
"Đừng đuổi theo".
Tần Ninh lại chậm rãi nói: "Không đuổi kịp".
Nghe nói như vậy, sắc mặt hai cô gái đều trầm xuống.
"Những người này không chừa một mống".
Tần Ninh thở ra một hơi, tiếp tục nói.
Sắc mặt mấy người Ô Minh Động đều tĩnh lặng.
Đám người Bạch Hưng Ninh, Tiên Vô Ảnh lại hoàn toàn sợ choáng váng.
Trốn! Chỉ trong phút chốc, trời đất lại hỗn loạn lần nữa.
Chẳng qua là có vị cường giả Trận Tiên như Chiêm Ngưng Tuyết ở đây, những người này có thể trốn tới chỗ nào được?
Chém giết vẫn tiếp tục... Tần Ninh ngồi xếp bằng dưới đất, hơi khép đôi mắt lại.
Cùng lúc đó, ở một nơi cách tây vực Thương Vân Thiên hơn vạn dăm.
Ba bóng người đột nhiên xuất hiện.
Hai người trong đó chính là Ô Vân Nguyệt và Ô Vân Bàng, một người khác mặc một bộ hắc bào che kín thân thể.
Người này vừa xuất hiện đã bỏ lại Ô Vân Nguyệt và Ô Vân Bàng.
Ô Vân Bàng quát lên: "Vì sao không cứu đệ đệ muội muội ta ra?”
Người đàn ông mặc áo bào đen nghe vậy, ánh mắt chợt lóe, sát khí ngưng tụ, tiện tay trực tiếp cho Ô Vân Bàng một cái bạt tai.
Chát! Ô Vân Bàng bị tát một cái chỉ cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673190/chuong-8426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.