Cảm nhận được cái đau nhói khi bị Tần Ninh búng vào mi tâm, Khúc Phỉ Yên cười tươi hơn để lộ lúm đồng tiền như hoa.
Hành động này năm xưa sư tôn thường xuyên làm với nàng.
Tần Ninh hỏi ngay: "Ngươi không cần nghiệm chứng xem ta có phải sư tôn ngươi không à?"
"Đương nhiên là cần rồi ạ".
Khúc Phỉ Yên cười tủm tỉm: "Nghiệm chứng thì trực quan biết mấy!"
"Quả thật năm đó khi sư tôn rời đi đã có ước định với cậu, nhưng con thấy chẳng thú vị chút nào, chi bằng... sư tôn dung hợp thân xác luôn đi ạ".
Khúc Phỉ Yên mỉm cười, bàn tay ngọc ngà tìm kiếm trong ngực mình, lấy một chiếc ngọc bội ra khỏi ngực.
Ngay sau đó, nàng mở ngọc bội ra, một vầng sáng nhàn nhạt tỏa ra.
Chỉ thấy trong ngọc bội tự hình thành một không gian, có thể thấy nơi đó đang phong ấn một thể xác.
Đó chính là thân xác của Tần Ninh ở kiếp thứ sáu, Luyện Thiên Đại Đế Hứa Huyền Diệp.
Thân xác kiếp tứ sáu! Vậy mà Khúc Phỉ Yên lại giữ nó trong thiên nguyên khí không gian, cất trong ngực nàng... Thần Tinh Dịch thấy cảnh này thì hâm mộ đến ngứa răng.
Nếu hắn ta cũng được nằm trong ngực sư tỷ mỗi ngày thì chết ngộp cũng đáng! Còn Tần Ninh thấy cảnh này thì vẻ mặt kỳ lạ vô cùng.
Khúc Phỉ Yên nói ngay: "Sư tôn, con mang theo bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673125/chuong-8361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.