Tần Ninh cười hỏi: "Chắc là đại sư Tương Diệp và đại sư Tương Vân của Kim Quang Tự rồi nhỉ?"
"Sương Nhi, nàng đối phó một tên nhé?"
"Ừm".
Vân Sương Nhi gật đầu, bóng người biến mất tại chỗ.
Cô ấy đã đến cảnh giới Hư Không Biến thất biến, thể chất của cô ấy còn là hỗn độn thế, đương nhiên cũng hết sức kinh khủng.
Tần Ninh nói tiếp: "Viên Viên, Thanh Trúc, tên còn lại giao cho hai nàng".
Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc gật đầu, lao ra ngay.
Tần Ninh thấy cảnh tượng này thì khẽ mỉm cười.
Cảm giác này không tệ.
Đám người Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi và Thời Thanh Trúc cùng nhau ra tay, năm xưa hắn nhận đồ đệ cũng vì hướng tới hình ảnh này.
Bao nhiêu năm trôi qua, cuối cùng hắn cũng đạt được tâm nguyện.
Đạo Minh Nguyệt nhìn cuộc giao chiến xung quanh, mặc dù người của Vô Tương Phật Tự và Kim Quang Tự đã lao ra tấn công, phe Nguyên Hoàng Tông chắc chắn sẽ không chống cự được.
Nhưng hơn hai ngàn vị cảnh giới Vô Ngã của Thượng Môn Đạo và Thái Nhất Môn đủ để đối phó với cường giả Biến Cảnh rồi.
Tuy nhiên, Thượng Môn Đạo và Thái Nhất Môn có hơn mười người đến cảnh giới Biến Cảnh nhưng Tần Ninh lại không cho bọn họ gia nhập chiến trường mà chỉ đứng đợi lệnh.
Bọn họ đang chờ điều gì sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673117/chuong-8353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.