"Ta đã dặn dò kẻ dưới từ trước rồi đại ca".
Lúc này, Tần Ninh khiêm nhường nói: "Không cần đâu, được gặp lại Trung Thiên sư huynh và Trung Nghiệp là ta đã mừng lắm rồi".
"Thế sao được".
Đạo Trung Thiên lại nói thẳng: "Mặc dù ta và ngươi là sư huynh đệ nhưng còn hơn huynh đệ ruột thịt, ai dám bất kính với ngươi, ta thề sẽ không bỏ qua cho hắn".
Trong lúc nói chuyện, đoàn người đi tới trước một đại điện.
"Thần đệ, ngươi còn nhớ nơi này không?"
Đạo Trung Thiên nhìn về đại điện tráng lệ ở đằng trước, mở miệng nói.
"Nhớ chứ, Thượng Môn Điện!"
Trên mặt Tần Ninh lộ vẻ hoài niệm, cười nói: "Năm đó, ngươi, ta, Trung Nghiệp, ba người chúng ta thường xuyên ở đây nghe Vô Hữu sư phụ răn dạy".
"Ha ha ha ha...", Đạo Trung Thiên phá lên cười, nói: "Đúng vậy, thoáng cái đã một hai vạn năm trôi qua rồi, ngươi chuyển thế trở về mà lại không tới tìm ta, không xem ta là sư huynh à?"
"Không phải giờ ta đã tới rồi sao?"
Tần Ninh mỉm cười đáp: "Hơn nữa, còn kéo cả gia đình tới đây luôn này".
Tần Ninh bắt đầu giới thiệu ba vị phu nhân và bảy vị đệ tử của mình, sau đó cười nói: "Trung Thiên sư huynh, mấy đứa học trò này của ta đều là hạt giống tốt đấy, có điều những năm gần đây, ta bị mắc kẹt trong A Tị Địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673072/chuong-8308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.