"Đúng vậy".
Tần Ninh gật đầu, vỗ vỗ vào vai Đạo Trung Nghiệp rồi cười hỏi: "Trên đất Trung Tam Thiên này có nơi giam giữ ta được sao?"
"Cũng phải".
Đạo Trung Nghiệp cực kỳ kích động, nói: "Thần ca, ngươi, ngươi trở lại, tới Thương Vân Thiên, tại sao không gọi ta!"
Đạo Trung Nghiệp nhìn bốn phía xung quanh, hỏi lại lần nữa: "Có chuyện gì thế?"
Lúc này, Tần Ninh cười nói: "Ta cũng là đệ tử của sư tôn Đạo Vô Hữu, xem như một nửa đệ tử Thượng Môn Đạo chứ?"
Nghe thấy câu này, Đạo Trung Nghiệp nói ngay: "Ngươi thì sao là đệ tử được, ngươi làm đạo chủ của Thượng Môn Đạo bọn ta luôn cũng được nữa là".
"Đạo chủ là Đạo Trung Thiên mà, ta không làm đâu".
Tần Ninh lập tức đi vào vấn đề: "Chuyện này phải hỏi các trưởng lão Thượng Môn Đạo các ngươi đấy...", giờ đây, ba người Đạo Minh Nguyệt, Đạo Phi Khả và Đạo Vô Tuyên sững sờ nhìn Tần Ninh và Đạo Trung Nghiệp đang thân thiết trò chuyện với nhau như người một nhà, đứng sững ra như trời trồng.
Đạo Trung Nghiệp lập tức nhìn về phía ba vị trưởng lão.
Giờ phút này, ba trưởng lão mới nãy còn thể hiện ưu thế vượt trội lúc này đồng loạt ngoan ngoãn đi tới trước mặt Đạo Trung Nghiệp, đứng yên.
"Các ngươi không biết hắn là ai à?"
Đạo Trung Nghiệp chất vấn.
Ba người trố mắt nhìn nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673061/chuong-8297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.