Hứa Huyền Diệp lập tức xin xỏ: "Ca à, cho đệ đi mà, xin ca đó. Thiên Nguyên Thánh Thủy uống một ngụm thôi cũng đã có công dụng thần kỳ rồi. Núi Thiên Nguyên Thánh Thủy cao vạn trượng của huynh đủ cho đệ uống ít nhất trăm năm đó. Khi nào uống cạn nó, đệ sẽ có thể thành tiên".
"Thế thì lãng phí quá".
Tần Ninh lại bước lên một bước, ngọn núi khổng lồ biến mất, một tấm bia đá xuất hiện.
Mà lúc này, trên bia đá khắc sáu chữ to.
Hứa Huyền Trần! Hứa Huyền Diệp! Sáu chữ to ấy rồng bay phượng vũ.
Tần Ninh đi thẳng vào vấn đề: "Được rồi, mỗi người dung nhập một đạo hồn phách bản nguyên vào thử xem!"
"Được".
Hứa Huyền Diệp tiến lên phía trước, bao trùm một đạo ấn ký hồn phách căn nguyên lên tên của mình.
Giờ phút này, Tần Ninh cũng hành động.
Ấn ký hồn phách căn nguyên bao trùm lên.
Ngay lúc đó, sáu chữ lớn chợt lóe sáng. Tiếp đó, khí tức khiến người ta sợ hãi tràn ngập ra khắp nơi.
Mà một khắc sau, ánh sáng hội tụ xung quanh sáu chữ lớn kia và hóa thành từng bức họa.
Trong bức tranh, một thiếu niên áo trắng đang dạy một đứa trẻ sáu bảy tuổi tu hành.
"Huyền Diệp, vận chuyển sức mạnh trong cơ thể hội tụ vào trong biển hồn phách, thừa thế xông lên, thế như hổ dữ, chưa vào núi Nam thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3673055/chuong-8291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.