Mà võ giả bên trong Thanh Viêm Tông lại không hề cảm thấy lạ lẫm gì với đám nguyên thú này, ai nấy đều làm việc của mình.
Lúc này ở trong Thanh Viêm Tông có một đại điện trung tâm cao trăm trượng, vô cùng khí phách, bảng hiệu trước đại điện viết ba chữ to.
Thanh Viêm Điện! Lúc này, trong đại điện có hơn hai mươi người đang đứng ngay ngắn.
Ở phía trước hai mươi mấy người đó có ba nam nữ trung niên bình tĩnh đứng.
Lúc này, người phụ nữ bên trái khẽ nói: "Đỗ Vân, Phương Viễn, các ngươi nhận được tin tức gì chưa?"
Người phụ nữ này có khuôn mặt xinh đẹp, dáng người quyến rũ, trong giọng nói có mấy phần khí chất yểu điệu dịu dàng.
"Tin tức gì?"
Đỗ Vân nhìn có vẻ khôi ngô hiếu kỳ nói.
"Nghe nói nhà họ Hồ gần đây đã bắt đầu tập trung võ giả tiến về hướng dãy núi Tây Hoang...", "Vậy thì làm sao?"
Đỗ Vân buồn bực nói.
Dãy núi Tây Hoang là dãy núi lớn nhất trong cả tây nam vực, những gia tộc như nhà họ Cố, nhà họ Hồ sẽ thường xuyên phái võ giả vào dãy núi rèn luyện, đây là chuyện thường xảy ra.
"Lần này không giống trước kia, số lượng có chút nhiều... Hơn nữa, nhà họ Cố bên kia cũng rất kỳ quái... Hình như là chạy về hướng Thanh Viêm Tông chúng ta".
Nghe thấy vậy, Phương Viễn sắc mặt ôn hòa đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672993/chuong-8228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.