Hai người đi dọc theo con đường vào trong đó.
Dần dần đã đi tới trước một lương đình, cách đó không xa, chỉ thấy được có ba bóng người đang ngồi uống trà trong đó.
Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên đi lên phía trước, sửa sang lại quần áo rồi mới khom hành thi lễ.
"Bái kiến sư công, sư nãi!"
Hai người khách khí nói.
Chỉ thấy được bên trong lương đình có hai bóng người đang ngồi, không ngờ chính là vợ chồng hai người Lâm Uyên và Sở Vân Nhân.
Lâm Uyên nghe vậy liền nói ngay: "Được rồi được rồi, đã nói bao nhiêu lần rồi, gọi sư công sư nãi cái gì, làm như chúng ta già lắm vậy".
"Gọi chúng ta là bác trai bác gái là được".
Sở Vân Nhân cũng nói: "Nói bao nhiêu lần rồi, gọi sư công sư nãi thật khó nghe...", Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên đều cười một tiếng, không nói gì.
Gọi bác trai bác gái không phải là cùng bối phận với sư phụ sao?
Sao có thể thích hợp được!
"Ngồi đi!"
Sở Vân Nhân vẫy tay.
"Gần đây đi làm gì vậy?"
Nghe được câu hỏi này, Lý Huyền Đạo cung kính nói: "Có mấy thành trì của Nguyên Hoàng Tông hơi loạn, phải đi sắp xếp lại".
"Uống trà đi".
Sở Vân Nhân rót hai chén trà đưa ra
Vân Sương Nhi ở bên cạnh mở miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672976/chuong-8211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.