Lực lượng những hồn phách tàn phá kia ngưng tụ lại, là lực lượng rất thuần túy, hơn nữa còn rất mạnh mẽ.
Ầm... Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.
Tần Ninh tiện tay chém ra một kiếm ra ngoài mười dặm.
"Đậu má!"
Lý Thiện Viễn mắng: "Tên khốn kia đuổi kịp rồi!"
Liễu Bách quay lại nhìn thấy Tần Ninh nắm đao kiếm trực tiếp lao đến, sắc mặt cũng vô cùng khó coi.
Tên khốn này, không xong đâu! Sắc mặt Liễu Bách cực kỳ khó coi, nếu cứ bị truy đuổi như vậy nữa thì sẽ chết! "Liễu Bách, nhanh nghĩ biện pháp đi!"
Lý Thiện Viễn quát: "Ta đã chết một lần, làm quỷ vương ở trong A Tị Địa Ngục này, ta cũng đã mãn nguyện lắm rồi, nhưng ta không muốn chết một lần nữa!"
"Ta biết".
Giờ phút này Liễu Bách hừ một tiếng, lại quay đầu nhìn về sau, quanh người Tần Ninh đã xuất hiện chín Đan Điển tỏa ra ánh sáng rực rỡ, tốc độ không hề thua kém bọn họ.
"Đi Lãnh Tiên Cốc!"
Liễu Bách quát: "Đi Lãnh Tiên Cốc, chúng ta có thể trốn".
Lãnh Tiên Cốc! Nghe được ba chữ này, cả người Lý Thiện Viễn lập tức run lên, quát mắng: "Muốn đi thì ngươi cứ đi, Lãnh Tiên Cốc, ta không đi đâu".
"Ngươi không đi?"
Liễu Bách khẽ nói: "Vậy thì được, Tần Ninh mà đuổi kịp sẽ giết ngươi giống như giết Mộ Yên Vân, đến lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672940/chuong-8175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.