"Bây giờ cũng không cần cứng chọi cứng với bọn họ".
Tần Ninh còn có hai vị đệ tử.
Khúc Phỉ Yên.
Chiêm Ngưng Tuyết.
Đều là cường giả tuyệt thế nổi tiếng hiển hách ở trong Trung Tam Thiên.
Mà bây giờ Tần Ninh chỉ là cảnh giới nhất biến, với thiên phú của hắn, sau này sẽ có thể dễ dàng giết chết những Ma tộc đó.
"Đây chính là một cơ hội hiếm có".
Tần Ninh lại không nhịn được nói: "Ba tộc phái mấy người nòng cốt đến, nếu như ở chỗ này giết bọn họ, vậy thì con cũng đỡ phải mất công đi tìm".
Nghe thấy lời này, Lâm Uyên và Sở Vân Nhân đều sửng sốt.
Cha mẹ lo lắng cho sự an toàn của con, con lại nghĩ là nếu bỏ lỡ cơ hội này, sau này sẽ rất khó để giết bọn họ?
Tên nhóc con không sợ chết sao?
Tần Ninh ho khan một cái nói: "Cha, mẹ, không có chuyện gì đâu, trong lòng con hiểu rõ".
"Như vậy con sẽ không cần phải lo lắng chuyện ở đây nữa, chỉ là thời gian trong A Tị Địa Ngục không giống với Trung Tam Thiên, chúng ta ở chỗ này một tháng, bên ngoài có lẽ đã qua mấy năm".
"Ta lo lắng cho mấy người con dâu của cha mẹ, còn có mấy đồ nhi ngốc nghếch nữa, con không có ở đây, sợ rằng bọn họ sẽ cuống cuồng báo thù".
"Cha, mẹ, con sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672922/chuong-8157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.