"Cảm ơn cảm ơn".
Nói rồi bốn người Càn Hổ, Mạnh Huân vội vàng rối rít cảm ơn rời đi.
Lâm Uyên nhìn thấy bốn quỷ ảnh lóe lên rồi biến mất, không khỏi nói: "Cứ thả bọn họ đi sao?"
"Không có việc gì, quỷ vương còn mạnh hơn quỷ tướng, mấy tên này muốn tránh né Dương Đỉnh Vân kia còn không kịp".
Lâm Uyên tiếp tục nói: "Vậy kế tiếp, chúng ta...", "Trực tiếp đi!"
Tần Ninh nhìn phía trước, chậm rãi nói: "Quỷ vương đã có được trí tuệ không khác chúng ta chút nào, năm đó con cũng biết Dương Đỉnh Vân này".
Lâm Uyên không khỏi cảm thán: "Quả nhiên, trải qua mấy đời, khắp nơi đều là bạn bè".
Tần Ninh nghe vậy thì khẽ giật mình.
Lâm Uyên tiếp tục nói: "Con trai ngoan, rốt cuộc làm thế nào để chuyển thế sống lại, đầu thai làm người vậy?
Con nói cho cha một chút coi!"
"Hả?"
Tần Ninh khẽ giật mình, không nhịn được nói: "Sao vậy?
Chẳng lẽ cha cũng nghĩ chuyển thế làm con trai của người khác sao?
Vậy chẳng phải con sẽ phải làm cháu à?"
"Ặc... Khụ khụ...", hai cha con cứ đi vào sâu bên trong dãy núi.
Chỉ là vừa vào trong dãy núi, phía trước đột nhiên xuất hiện vô số quỷ mị quỷ linh quỷ binh.
"Lớn mật!"
Một quỷ linh dẫn đầu quát: "Dám xông vào địa bàn của Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672909/chuong-8144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.