"Các ngươi không có tư cách nói chuyện với ta. Vãng Phật Đà, Kim Phật Đà, Vị Phật Đà đâu?"
Nam tử nói thẳng: "Tưởng Thông Thiên Đại Đế dễ bắt thế à?"
Nghe thấy câu này, trong lòng mấy người Dận Nhiên thầm giật mình.
Người này đến vì Tần Ninh.
"A di đà Phật!"
Một giọng nói chậm rãi vang lên giữa không trung.
Chỉ thấy ba bóng người cao trăm trượng chậm rãi ngưng tụ ra.
Kim Phật Đà ở giữa chắp tay trước ngực, mở miệng nói: "Thí chủ, Tần Ninh tiến vào tháp Vô Tương đâu phải do bọn ta ép buộc, là hắn tự nguyện mà!"
"Tự nguyện?
Buồn cười".
Nam tử y phục xanh giễu cợt nói: "Vậy ta cũng nhét ba người các ngươi vào đó rồi nói các ngươi tự nguyện nhé?"
"Còn nữa, đã nói chuyện với ta thì đừng có làm cái hành động giấu đầu lòi đuôi như thế! Cút ra đây!"
Nam tử y phục xanh gầm lên lại giống như tiếng hổ gầm rồng rú, tiếng thét truyền đi cả trong lẫn ngoài Vô Tương Phật Tự.
Ùng ùng... Trong lúc nhất thời, mặt đất trong Vô Tương Phật Tự sụp đổ, những ngôi chùa lần lượt đổ xuống, một loạt bức tượng Phật Tổ bị ngã, vỡ tan.
Không những thế, các sa di nhỏ ở ba cảnh giới Chân Ngã, Vong Ngã, Vô Ngã cũng thất khiếu chảy máu, chết thảm tại chỗ.
Trong số bảy vị Bồ Tát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/3672894/chuong-8129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.